“Bất quá anh khác rất nhiều so với thực tập sinh được tuyển chọn chính thức của công ty” Chu Bác Nghị hơi ngập ngừng một hồi nhưng vẫn nói thêm, “Anh chỉ là vào học và nhận huấn luyện chung với bọn họ mà thôi. Mẹ anh đã sắp xếp người đại diện cho anh rồi, hơn nữa cũng đã lập ra kế hoạch phát triển trong mấy năm tới xong cả, bây giờ chỉ là luyện tập gấp một khoảng thời gian, củng cố và ôn tập một ít kiến thức cơ bản sau đó anh sẽ vừa học vừa quay phim đấy”. 
“Vậy à” Hàn Duyệt gật đầu thấu hiểu, dùng gót chân sau để nghĩ cũng biết, làm con trai của chủ tịch lớn nhất Tinh Hạo thì làm sao Chu Bác Nghị có thể luyện tập giống như những thực tập sinh khác được chứ. 
Những thực tập sinh được Tinh Hạo tuyển chọn này, phải trải qua hơn mấy năm luyện tập như trong địa ngục và cạnh tranh với mấy trăm người thực tập sinh ưu tú giống nhau, để chứng minh cho các bậc lãnh đạo của Tinh Hạo biết mình có tiềm năng hơn so với người khác, dù cho chỉ là một chút đi nữa, mới có thể giành được cơ hội ra mắt ít ỏi chẳng đáng bao nhiêu so với số lượng thực tập sinh rất lớn hàng năm. Nếu thành công, chỉ cần bản thân không mắc phải lỗi lớn gì thì chính là một con đường ngôi sao bằng phẳng. Còn thất bại, thì ý nghĩa là mấy năm cố gắng này đều như nước chảy về biển đông cả, tuổi xuân hoàn toàn phí hoài ở trong khu huấn luyện thực tập sinh chật hẹp 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-ve-mot-nha/584811/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.