“muốn đi nhanh hãy đi một mình, muốn đi xa hãy đi cùng nhau”
Bầu trời còn mờ sương, cả Văn Thành, Lan Phương, và Bính Tâm đều đã dậy từ rất sớm để chuẩn bị cho chuyến đi. Những tia nắng đầu tiên len lỏi qua những tán lá, chiếu xuống khu vườn, tạo nên một khung cảnh yên bình và tươi mới.
Văn Thành và Lan Phương gặp nhau trước cổng nhà Bính Tâm. Cả ba người cùng nhau kiểm tra lại hành lý và những đồ đạc cần thiết cho chuyến đi. Văn Thành cẩn thận gọi điện xác nhận với nhà xe và họ bảo đã chuẩn bị sẵn sàng. Sau đó, họ lên đường đến nhà ông bà Lân.
Khi đến nơi, ông bà Lân đã thức dậy và đang chuẩn bị những đồ đạc cần thiết cho chuyến đi xa. Ông bà mặc trang phục chỉnh tề, ánh mắt pha chút lo lắng và hồi hộp. Thấy Văn Thành, Lan Phương, và Bính Tâm đến, ông bà cảm thấy yên tâm hơn.
Lan Phương bước tới, nhẹ nhàng nói: “Ông bà, chúng cháu đến giúp ông bà thu dọn đồ đạc. Chuyến đi này sẽ dài, nhưng chúng cháu đã chuẩn bị mọi thứ tốt nhất cho ông bà.”
Ông Lân mỉm cười, ánh mắt ấm áp: “Cảm ơn các cháu. Ông bà già rồi, cũng ngại đi xa, nhưng có các cháu bên cạnh, chúng ta cũng thấy yên tâm hơn”
Bính Tâm nhanh nhẹn giúp ông bà thu dọn đồ đạc, cậu xếp gọn từng món đồ vào vali, kiểm tra kỹ lưỡng để đảm bảo không thiếu sót gì.
Văn Thành đến gần, lời nói trầm ấm và chắc chắn: "Ông bà yên tâm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-tu-tro-tan/3559488/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.