" Thụy Bích.'
" Hạ Uyên cô nương?"
Hạ Uyên lách người khỏi đám đông ồn ào tới gần chỗ Thụy Bích: " Đúng là ngươi, vừa rồi nhìn thấy ta lập tức nhận ra nhưng lại không tiện chào hỏi."
" Lần đó ngươi ngủ thiếp đi nên cũng không
thể nói tạm biệt, ta còn nghĩ sẽ không có cơ hội gặp lại. Không ngờ vị công tử ít nói đó lại là Đông vương điện hạ, ta vẫn còn cảm thấy ngạc nhiên đây."
" Ra ngoài không thể để người khác biết thân phận, Hạ Uyên cô nương đừng trách."
" Gọi Hạ Uyên là được rồi. À Phải!" Hạ Uyên nhìn xung quanh một vòng: " Còn cáintên có bộ mặt đáng ghét lại hay ý kiến này nọ kia không có ở đây, hắn không đi cùng ngươi?"
" Đáng ghét? Muốn nói Tiêu Lũy?" Thụy Bích che miệng cười, đúng là người lúc nào cũng to tiếng tranh cãi với Hạ Uyên hôm đó chỉ có Tiêu Lũy mà thôi, cô ấy nhớ cũng dai thật.
" Phải phải, chính là hắn."
" Tiêu Lũy đang cùng mọi người nói chuyện bên trong." Thụy Bích còn chưa nói hết đã thấy Thiên Vũ cùng Tĩnh Thất và Tiêu Lũy trở ra, y nở nụ cười chỉ tay về phía họ: " Mới nhắc đã thấy rồi. Thiên Vũ ca!"
" Thụy nhi!"
" Hạ Uyên kính an Đông Vương điện hạ."
" Hạ Uyên?"
Thiên Vũ lúc này mới để ý Hạ Uyên cũng ở đây, hắn gật đầu rồi đứng cạnh Thụy Bích.
Chỉ là có người không vui cho nỗi, Tiêu Lũy lớn tiếng: " Tại sao cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-trong-mat-chi-con-co-nguoi/3187558/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.