" Thiên Vũ ca!"
Thiên Vũ nghe tiếng Thụy Bích mới ngừng tay vẽ lại, hắn đặt bút xuống đưa tay về phía y: " Dậy rồi sao? Thụy nhi, lại đây!"
Thụy Bích đi lại mới bị ôm lấy ngồi xuống ghế, y tò mò: " Thiên Vũ ca, đây là cái gì?"
" Bản vẽ vương phủ, ngươi cũng xem qua đi. Có cảm thấy ưng ý hay không?"
" Vương phủ?" Phải rồi, Thiên Vũ ca bây
giờ đã được phong làm vương gia, đâu
thể nào tiếp tục ở trong cung: " Thụy nhi có làm phiền người không?"
" Ngươi nói ngu ngốc cái gì."
" Vương gia, thần thiếp là Lân My!"
Bên ngoài nghe tiếng của Lân My đã làm Thiên Vũ mất hứng thú, hắn không màng
đến lại tiếp tục cầm bút chỉnh sửa bản vẽ, cảm thấy để người chờ bên ngoài như vậy không đúng, Thụy Bích mới níu tay hắn, Thiên Vũ suy nghĩ rồi lên tiếng: " Vào đi."
" Vâng!"
" Thụy nhi tránh mặt một lát."
Tiểu bảo bối muốn leo xuống khỏi người mình, Thiên Vũ càng ôm chặt lấy hắn: " Không cần!"
" Nhưng..."
" Ngồi yên đó cho ta."
Nghe Thiên Vũ đột nhiên gắt giọng ra lệnh, làm Thụy Bích sợ mà ngồi im không dám nhúc nhích.
Lân My đi vào liền trông thấy sự thân mật của hai người trước mắt, nàng siết chặt đĩa bánh
trên tay để giấu đi vẻ tức tối lúc này của mình.
Vẫn xinh đẹp kiêu kỳ với nụ cười làm say lòng người: " Vương gia, thần thiếp đã làm theo lời người mang bánh hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-trong-mat-chi-con-co-nguoi/3187546/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.