" Thụy nhi, tỉnh!"
" Ư... " Thụy Bích thoáng mở mắt khi nghe tiếng gọi, ngay lập tức đã có thể nhìn thấy Thiên Vũ bên cạnh mình: " Thiên Vũ ca "
" Chịu dậy rồi sao?"
Chống tay ngồi dậy, y dụi dụi hai mắt, còn nghe thấy tiếng lộc cộc của xe ngựa di chuyển. Có thể Thiên Vũ đã đưa y vào xe khi đang ngủ: " Thụy nhi đã ngủ quên từ lúc nào không hay."
" Không phải ngươi ngủ quên."
" Không phải?" Nghe Thiên Vũ nói Thụy Bích tròn mắt nhìn hắn.
" Vì trên đường đi muốn ngươi nghỉ ngơi nên
ta đã cho thuốc vào đồ ăn, ngủ một giấc rồi có phải thấy khỏe hơn hay không?"
"A..." Đúng là sau khi dùng bữa thì đột nhiên cảm thấy rất buồn ngủ, y chợt nhớ đến hai người kia: " Thiên Vũ ca, Hạ Uyên cô nương và Trí Phát họ đã đi rồi sao?"
" Sau khi dùng cơm xong đã rời khỏi."
Đi rồi? Thụy Bích đánh giá thái độ của Thiên Vũ không khác so với bình thường, cuối cùng lại ngập ngừng: " Ngươi... sẽ không sao chứ?"
" Chuyện gì?"
" Hạ Uyên cô nương...Thiên Vũ ca, huynh không phải quan tâm cô ấy?"
Hai chân mày Thiên Vũ chợt chùng xuống, Thụy Bích liền quay mặt đi hướng khác: " Thật ra thì người không cần phải vì Thụy nhi mà... người là nhị hoàng tử của Vương Lân, cho dù có một hai thê thiếp cũng là lẽ đương nhiên..."
" Ngươi muốn ta lấy nàng ta?"
Tim Thụy Bích đập thật nhanh, đương nhiên
y không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-trong-mat-chi-con-co-nguoi/3187540/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.