" Sư huynh!"
Bình phi chẳng quan tâm Thái An đang khó sử mà tiếp tục cắn hạt dưa, nhưng kẻ này vừa lắm lời vừa phiền phức, y quay đi hắn lại chạy tới trước mặt mà đứng đúng là khó ưa: " Cái
tên lắm điều nhà ngươi, chỉ là một việc nhỏ nhoi ngươi lo đứng lo ngồi cái gì chứ!" Vốn nghĩ chỉ nói cho Tĩnh Thất, ai ngờ tên này tình cờ nghe thấy được.
" Đây không thể coi là chuyện nhỏ, huynh vào cung đánh cắp Long Ấn ném xuống hồ. Đây là tội chết huynh có biết hay không, sao lại làm chuyện hồ đồ như vậy."
" Biết thì làm sao, không biết đã làm sao. Ta cũng không phải chưa từng làm qua mấy cái động trời hơn."
Thái An thở dài: " Huynh không sợ hoàng thượng biết được sẽ xử trảm huynh?"
Bình Phi hừ một cái rồi hất cao mặt: " Hắn dám sao?"
" Huynh... huynh...."
" Phụ thân, sư phụ xin hai người đừng nóng. Hay là cứ để hài nhi vào cung xin tội với hoàng thượng vậy."
" Không được, đã đến nước này ngươi đưa sư phụ mình cùng vào cung nhận tội đi."
"..."
Tĩnh Thất nhìn sang Bình Phi, với tính cách của sư phụ thì đời nào chịu nghe lời chứ.
" Muốn ta đi? Đừng có nằm mơ." Bình Phi đứng lên muốn rời khỏi, không ngờ lại bị Thái An nhanh tay dùng dây trói lại. Vốn dĩ mấy thứ này làm sao trói được y nhưng động tay chân vài cái cũng không có thay đổi gì, Bình Phi tức giận nói lớn: " Đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-trong-mat-chi-con-co-nguoi/3187538/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.