Editor: Puck - Diễn đàn
Vừa trở về, Tôn Hiểu Mỹ liền trực tiếp ném mấy thứ lên giường gạch, ngồi ở bên giường đất hờn dỗi.
“Sao vậy?” Tô Mặc Nhiên bưng tách trà đi tới hỏi, lúc đi mặt mũi còn tràn đầy hưng phấn, tại sao trở về lại có dáng vẻ này, xảy ra chuyện lớn gì?
Tôn Hiểu Mỹ liếc nhìn Tô Mặc Nhiên, muốn nói lại thôi.
“Nếu không tiện nói, thì đừng nói.” Cô cũng không phải người bát quái, chuyện của người ta cô cũng không cần phải biết rõ.
“Sớm muộn gì cũng sẽ biết.”
“Thật quá đáng, Tống Khai Minh thật sự không phải đồ tốt gì.” Tôn Hiểu Mỹ vỗ giường đất một phát cắn răng nghiến lợi nói, cô thật sự không nghĩ tới bình thường Tống Khai Minh chó hình người, sau lưng lại là kẻ vong ân phụ nghĩa không như heo chó.
“Tống Khai Minh người ta chọc giận chị như thế nào rồi.” Tôn Hiểu Mỹ vẫn không quá thích Tống Khai Minh, hỏi cô ấy nguyên nhân vì sao cô ấy cũng không nói ra, chỉ nói là cảm giác, chỉ vì e ngại là ông xã của bạn thân nên bình thường vẫn khuôn mặt tươi cười đối xử, hôn nay là như thế nào…
“Em không biết, lần này chị đi Vương gia truân bên cạnh nghe nói… Nghe nói…” Tôn Hiểu Mỹ ấp úng không biết nên nói như thế nào, đây dù sao cũng không phải chuyện tốt gì, nếu như Liễu Nghiên Vũ biết được, còn không biết sẽ như thế nào.
“Nghe nói cái gì.” Tô Mặc Nhiên hơi tò mò, Tống Khai Minh rốt cuộc làm cái gì, chọc cho Tôn Hiểu Mỹ tức giận như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-thap-nien-bay-muoi/60300/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.