Editor: Puck - Diễn đàn
Lúc Tô Mặc Nhiên bưng cháo đi vào, Tôn Hiểu Mỹ đã tỉnh rồi.
“Cảm giác như thế nào, chị đã hạ sốt, tối hôm qua đã dọa sợ em, sốt cao mặt đỏ bừng.” Tô Mặc Nhiên nâng cô ấy dậy khoác thêm áo, lại nhét một gối đầu sau lưng cô ấy rồi mới để cho cô ấy dựa vào trên đầu giường.
“Nhiên Nhiên, cám ơn em.” Tôn Hiểu Mỹ hơi yếu ớt vô lực nói, ngày hôm qua cô phát sốt mơ mơ màng màng, cũng cảm giác có người chăm sóc cô, sáng nay mới phát hiện lại là Tô Mặc Nhiên.
“Khách khí cái gì, ở trong cùng một nhà, giúp đỡ lẫn nhau là phải, uống cháo nhanh lên một chút, sau đó uống thuốc lại ngủ một giấc, hôm nay cũng đừng đi làm, em đi nói với đội trưởng.” Nói xong lấy thuốc ngày hôm qua ra đưa cho cô ấy.
“Đây là thuốc tây? Thứ này quá quý trọng.” Ở nông thôn thuốc tây cũng không dễ lấy được, mọi người bình thường đều uống thuốc do thầy lang kê đơn.
“Không có việc gì, chị uống đi, em nhờ người làm cho từ nhà, thuốc không phải dùng để chữa bệnh sao.”
“Vậy cho chị uống, nếu như em bị cảm sẽ không có, vẫn giữ lại đi.” Tôn Hiểu Mỹ vẫn không dám nhận, trong nhà có thể mang theo bao nhiêu tới? Uống hết một viên thiếu một viên.
“Không sao, em còn có, chị cứ thoải mái uống đi, lại nói hạn sử dụng không còn mấy năm, quá hạn thì không thể ăn. Tác dụng của thuốc này không tệ, thứ này trị cảm, thứ này tiêu viêm, hai loại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-thap-nien-bay-muoi/60299/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.