Người phủ Tướng quân tới sớm, Triệu Quang và Lý thị đối với hai đứa bé yêu thích không buông tay, mấy phu nhân Triệu gia cũng thế. Quà tặng của người này so với người kia càng thêm quý trọng, Triệu Quang ha ha cười to, chỉ nói vừa nhìn Minh Sênh đã biết là một kỳ tài luyện võ, ngày sau định phải đào tạo thật tốt.
Lâm Tự Hương nhìn Tưởng Nguyễn nói. “Nhìn ca ca rất giống ngươi, tại sao biểu cảm tính tình cứ giống y như phu quân ngươi thế, nhỏ như vậy đã cao ngạo như thế, ngày sau sẽ như nào đây?”
Tưởng Nguyễn cũng cười theo. “Tính khí Nam Tự tốt.”
Nam Tự quả thật tính khí tốt, vui vẻ chui vào n.g.ự.c Tề Phong, dáng dấp bé đáng yêu, da trắng nõn, mắt rất giống Tiêu Thiều, lại hoạt bát hơn Minh Sênh, gặp người liền cười, giờ đang ôm cổ muốn hôn Tề Phong, Tề Phong cười híp mắt chờ, lại bị Tiêu Thiều cướp bé con đi, liếc Tề Phong một cái rồi đi ra ngoài.
“. . . Có ý gì đây? Ê lão Tam, huynh không cần nhỏ mọn thế chứ! Đó cũng là khuê nữ của ta mà!” Tề Phong tức giận nói.
“Ngươi sinh à?” Tiêu Thiều hỏi ngược lại.
Tề Phong cười ha ha, Tiêu Thiều đã ôm con gái đi khỏi, vừa đi vừa răn dạy. “Sau này không được tùy tiện thân cận với người khác, người xấu nhiều lắm.”
“Cái người này thật là.” Tề Phong cảm thấy rất tủi thân.
Tân khách lục tục đến đông đủ, quy trình tiệc trăm ngày diễn ra suôn sẻ, Tiêu Minh Sênh và Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-ta-tro-thanh-hoa-quoc-yeu-nu/3621838/chuong-461.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.