Tiêu Thiều ngồi trước bàn đọc sách, ánh đèn nhu hòa cũng không thể hòa tan vẻ mặt lạnh lùng của hắn, khí thế hời hợt lạnh lẽo từ chối người từ vạn dặm trước kia tựa như đã trở lại, khi ấy vừa tiếp nhận Cẩm y vệ, tàn khốc, m.á.u tanh, lãnh đạm, không có trái tim. Giờ đây có một người sưởi ấm lòng hắn, lại đột nhiên biến mất, trong lòng hắn chỉ có sự ảo não.
Hiện lên trong đầu, là hình ảnh sáng nay Tưởng Nguyễn nhón chân chỉnh lại cổ áo cho hắn, hắn nói rằng tối về sẽ cùng nhau tản bộ, Tưởng Nguyễn đã đồng ý. Nhưng đến tối về, nàng lại không có ở đây.
Đây là kế hoạch đã được dự tính trước, là âm mưu giương Đông kích Tây của đối phương, nhưng người chủ đạo tất cả là bản thân Tưởng Nguyễn. Tiêu Thiều rủ mắt, nghe được ngọn nguồn từ Thiên Trúc, hắn liền hiểu ý định của Tưởng Nguyễn. Nàng lợi dụng bản thân làm mồi nhử, dẫn Tuyên Ly ra. Nàng đã tính xong tất cả, thậm chí sáng nay nàng đã ý thức được buổi chiều có thể sẽ xảy ra chuyện, vậy mà vẫn còn giả vờ như không có việc gì xảy ra cùng hắn nói lời từ biệt.
Thật là. Mặt Tiêu Thiều tái xanh, siết chặt quyền, h.i.ế.p người quá đáng.
Làm càn! Quá xằng bậy! Không có tự giác của người làm vợ! Căn bản không hề coi phu quân ra gì! Phút chốc trong đầu Tiêu Thiều xuất hiện rất nhiều suy nghĩ, nhưng cuối cùng thứ còn sót lại, chỉ là đau lòng và áy náy. Đau lòng vì nàng cứ muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-ta-tro-thanh-hoa-quoc-yeu-nu/3621788/chuong-411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.