Thiên Trúc nói xong, bất chấp mọi thứ, lại không thể bỏ mặc Lộ Châu, đành dìu cô khó khăn đi qua một bên, nhìn thấy Liên Kiều ngã gục đằng kia, trên n.g.ự.c là một vết d.a.o khiến người khác thấy mà giật mình, có lẽ vệt m.á.u kia chảy ra từ người Liên Kiều. Lộ Châu cố gắng duy trì thanh tỉnh, thấy tình cảnh này vừa kinh vừa sợ, hoảng sợ vì thấy Liên Kiều bị trọng thương, không biết thương thế ra sao, cũng sợ vì Tưởng Nguyễn biến mất. Cô đang yếu ớt gọi Tưởng Nguyễn, lại bị Thiên Trúc ngăn cản, nói. “Đừng kêu, chúng ta trúng kế rồi.”
Lộ Châu không ngốc, nghĩ chút đã hiểu rõ, đám sát thủ đột nhiên trà trộn vào đám đông ra tay với dân chúng, chẳng phải chỉ vì muốn giương Đông kích Tây, mục đích muốn bắt cóc Tưởng Nguyễn thôi sao? Nghĩ vậy, Lộ Châu sợ, vốn dĩ cô đã mất m.á.u quá nhiều, bây giờ sắc mặt càng thêm trắng bệch, lảo đảo suýt ngã, nói. “Thiếu phu nhân gặp nguy hiểm. Thiên Trúc, làm sao đây?”
Thiên Trúc nhìn quanh bốn phía, đám đông vẫn còn đang chạy trốn tứ phía, cô đột nhiên chú ý tới gì đó, chỉ thấy mấy hộp gỗ đựng quà ban thưởng của Ý Đức Thái hậu đã biến mất hết. Cô chợt ý thức được điều gì, thấp giọng nói. “Hóa ra Thiếu phu nhân cố ý. .”
“Ngươi nói gì?” Giọng Lộ Châu càng lúc càng yếu, Thiên Trúc thấy vậy, không màng gì nữa, bây giờ một người hôn mê một người bị thương nặng, mặc dù lòng rất lo lắng cho Tưởng Nguyễn, nhưng nếu Lộ Châu và Liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-ta-tro-thanh-hoa-quoc-yeu-nu/3621787/chuong-410.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.