Một đường lao nhanh.
Xe ngựa chạy trên đường núi, khó tránh khỏi lắc lư mãnh liệt, cũng may phu xe Tưởng Tín Chi tìm đến hiểu rõ về con đường này, cứ thế cười nói đánh xe một cách vô cùng ổn định trên đường đầy bùn lầy, ngồi trong xe ngựa cũng không cảm thấy khó chịu chút nào.
Đường đi trên sườn núi gập ghềnh cao chót vót, đỉnh núi giống như thanh kiếm được mài nhọn, thẳng đứng khiến cho người khác cảm thấy kinh hãi. Trong núi rừng cây rậm rạp, cú đêm ngẫu nhiên đậu lại nơi đây cũng bị âm thanh chạy qua của xe ngựa làm kinh động, nháo nhác bay vào không trung, để lại một cái bóng màu đen.
Vốn dĩ lúc trước, đoạn đường núi dốc này ở nơi khe sâu, cành lá xum xuê, những tảng đá đầy hình dáng kỳ lạ, có một hiểm cảnh đặc biệt, từ đó những người giàu sang phú quý cũng sẽ dừng lại ở chỗ này, hưởng thụ cảnh đẹp xuất chúng hiếm có này. Nhưng từ khi trong kinh thành không ngừng xảy ra mưa lớn, con đường trở nên lầy lội vô cùng, mặt trời cũng không thể nhìn thấy, mây đen âm u xuất hiện khắp nơi, cảnh đẹp lúc đầu nay có thêm vài phần âm u, u ám.
Năm chiếc xe ngựa yên lặng tiến về phía trước, đi đầu tiên chính là xe ngựa của Tưởng Siêu, chiếc xe ngựa của hắn là chiếc duy nhất khác biệt, không tinh xảo như những xe khác, nhưng cũng không hề đơn giản. Ngay sau đó là xe ngựa của Tưởng Nguyễn, Tưởng Tố Tố, Tưởng Lệ và Tưởng Đan. Phu xe không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-ta-tro-thanh-hoa-quoc-yeu-nu/3621491/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.