Mộ Dung Tất đỡ Lý đại gia đang nằm dưới đất lên.
Trong miệng Lý đại gia vẫn còn vị ngọt của kẹo, vô cùng kinh ngạc nói: “Mấy năm nay ta thường xuyên choáng váng té xỉu, ăn một viên kẹo là có thể chữa khỏi được sao?”
“Cũng không phải.” Mộ Dung Tất lắc đầu: “Ăn kẹo chỉ có thể làm giảm bớt triệu chứng bệnh mà thôi, đại gia ngài thân thể suy yếu, khí huyết không đủ nên mới thường xuyên bị ngất, bình thường phải ăn nhiều thịt một chút, bồi bổ thân thể thì mới dần dần khá lên được.”
Lý đại gia cười khổ, thở dài nói: “Ăn rau thôi không được sao?”
“Ăn thịt sẽ mau khỏe hơn.” Mộ Dung Tất dừng một chút rồi hỏi: “Đại gia ngài không thích ăn thịt sao?”
Người xung quanh khi nãy còn cảm thán với y thuật của hắn, vừa nghe hắn nói như vậy thì lại không nhịn được lên tiếng chỉ trích.
“Cái gì gọi là không thích ăn thịt, dưới bầu trời này còn có người không thích ăn thịt sao?”
“Lý đại gia có một nhi tử ngốc, phải dựa vào thuốc để giữ mạng, làm gì còn tiền mua thịt ăn, đại phu trẻ tuổi này thật là không hiểu nỗi khổ của bá tánh.”
“Người có thể nói ra những lời này hẳn là không thiếu bạc, chi bằng ngươi mua thịt cho Lý đại gia bồi bổ thân thể?”
Người vây xem cố ý khích tướng, ai ngờ Mộ Dung Tất lại gật đầu đồng ý: “Nhà Lý đại gia ở đầu, ta sẽ cho người mang mấy cân thịt sang đó mỗi ngày.”
Hắn vừa dứt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-ta-dich-than-day-do-quy-tu-quy-nu/3581815/chuong-504.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.