Mạnh Thâm mở miệng nói: “Ta vừa mới đến Ngự Thư Phòng tìm Hoàng Thượng nhưng lại không gặp được nên mới đoán Hoàng Thượng đã chuồn ra cung đi giúp Thái Hậu, do đó mới đi tìm Chấn Giang xin nhân thủ rồi mang người chạy tới đây.”
Vân Chấn Giang nhíu mày nói: “Hoàng Thượng, về sau gặp những chuyện này phải thương lượng với ta trước, lỡ đâu xảy ra chuyện gì thì ngài bảo Thái Hậu phải làm sao?”
Sở Hoằng Du le lưỡi nói: “Ta là chân long thiên tử, được trời cao bảo hộ, sẽ không sao đâu, chỉ cần các ngươi không nói cho nương ta thì nương ta sẽ không biết.”
“Ngươi...” Vân Chấn Giang không biết phải nói gì cho tốt, nhưng bây giờ cũng không phải lúc để nói những chuyện này.
Hắn vẫy tay, thị vệ phía sau lập tức lấy thang đặt lên bờ tường.
Hắn dẫn đầu trèo lên trên quan sát tình huống, sau đó mở miệng nói: “Ngoài cửa cô nhi viện có ba mươi hai người, canh giữ con tin có hai mươi bốn người, còn có hơn ba mươi người rải rác khắp cô nhi viện, Sở Thụy chỉ có bấy nhiêu nhân thủ, khó trách lại bắt nhiều hài tử vô tội như vậy làm tấm chắn.”
Sở Hoằng Du lạnh lùng nói: “Giang ca, thị vệ ngươi mang đến đủ để g.i.ế.c hết đám người bên trong.”
“Chúng ta bàn bạc kỹ hơn đi.” Mạnh Thâm nhíu mày nói: “Một khi đối phương biết chúng ta ở đây thì sẽ g.i.ế.c những hài tử đó để cảnh cáo chúng ta, nếu trèo tường vào từ chỗ này thì quá lộ liễu...”
“Ta có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-ta-dich-than-day-do-quy-tu-quy-nu/3581796/chuong-485.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.