“Nếu ta ở trên xe ngựa, ta sẽ g.i.ế.c con ngựa kia.” Sở Hoằng Du nói ra đáp án sau khi suy tư hồi lâu: “Thợ thủ công kia không nên chết, ba hài tử phạm sai lầm kia cũng không đáng chết.”
Âu Dương Diệp gật đầu: “Giết ngựa thì xe ngựa của ngươi sẽ mất khống chế, có lẽ ngươi sẽ chết.”
“Bảo hộ con dân mà c.h.ế.t là số mệnh của bậc quân vương.” Sở Hoằng Du chậm rãi mở miệng: “Nếu sau này có một ngày như vậy, ta chắc chắn sẽ đưa ra lựa chọn như thế.”
“Không, Hoàng Thượng.” Lâm Đông Đông vội nói: “Nếu có ngày như vậy thật, ta sẽ thay Hoàng Thượng gánh chịu.”
Trần Tam đưa tay đẩy hắn: “Nhiếp Chính Vương đã bị bãi miễn, cha ngươi sắp đổ rồi, ngươi cũng không làm thư đồng được nữa, sau này ta mới là đệ nhất thư đồng bên cạnh Hoàng Thượng, chuyện hy sinh thân mình đó phải giao cho ta!”
“Còn có ta, ta!”
Một đám thị độc sôi nổi tới gần.
“Tốt, rất tốt!” Âu Dương Diệp vô cùng vui mừng: “Không phải Hoàng Thượng muốn xuất cung sao, nhân lúc thời giờ còn sớm, mau đi đi.”
Sở Hoằng Du lập tức chạy ra ngoài, đi vài bước lại phát hiện ra Lâm Đông Đông ngày thường hay quấn quýt hắn nhất lại không theo kịp, hắn quay đầu lại nói: “Ngươi làm gì đó?”
Lâm Đông Đông lắc đầu: “Ta, có phải ta không thể làm thư đồng của Hoàng Thượng nữa không?”
“Nói bậy gì đó?” Sở Hoằng Du nhíu mày: “Nhanh lên, đuổi theo.”
Trên mặt Lâm Đông Đông lập tức lộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-ta-dich-than-day-do-quy-tu-quy-nu/3581795/chuong-484.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.