Sau khi Hoàng Hậu nhập táng, kinh thành cũng trở về vẻ tĩnh lặng.
Hiện giờ Giác ca nhi đã được nửa tuổi, có thể bò được một lúc, trêu ghẹo một hồi là bé sẽ cười khanh khách, chính là hạt dẻ cười của cả nhà.
Trường Sinh chính thức bắt đầu đến Quốc Tử Giám, để Khâu tiểu thư, cũng chính là đích thứ nữ của Binh bộ Thượng thư làm thư đồng.
Nữ tử chỉ lên lớp nửa ngày, buổi sáng ở Quốc Tử Giám, buổi chiều sẽ về nhà vẽ tranh, Tạ Nhàn sẽ đến học cùng con bé.
Du ca nhi càng ngày càng tiến bộ, thằng bé học theo Mạnh Thâm, ngày ngày khắc khổ đọc sách, thường xuyên được Vương tiên sinh ở Quốc Tử Giám khen ngợi.
Vân Sơ nghe nói trong lúc Hoàng Hậu nhập táng, không biết vì sao mà Cung Hi Vương Sở Mặc đang bị giam trong địa lao lại phát điên, cả ngày trốn trong địa lao hồ ngôn loạn ngữ.
Sở Dực hoài nghi Sở Mặc giả điên, cố ý mời mấy thái y danh tiếng đến chẩn trị, kết quả chứng minh Sở Mặc điên thật rồi.
Mức độ điên của hắn ta còn nặng hơn cả bà điên kia.
“Sở Mặc đa mưu túc trí như vậy, chỉ vì một chút k1ch thích này mà phát điên sao?” Vân Sơ nhìn nam nhân bên cạnh: “Là ai ra tay?”
Sở Dực chậm rãi nói: “Ta đã tra rồi, Sở Thụy từng đến địa lao.”
“Sở Thụy?”
Vân Sơ kinh ngạc.
Vương gia ma ốm kia từng phải dựa vào m.á.u đầu tim của thiếu nữ để giữ mạng, sau khi cứu hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-ta-dich-than-day-do-quy-tu-quy-nu/3581714/chuong-403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.