“Tốt lắm!” Vân Sơ ra vẻ tán thưởng: “Ta quả nhiên không nhìn lầm ngươi, trên người ngươi quả nhiên vẫn còn khí khái thiếu niên.”
Tạ Thế An chợt hoảng hốt.
Sau khi Vân Sơ rời đi, hắn ta đứng ngây người trong sân một hồi lâu.
Cho đến khi trời đổ tuyết, bông tuyết đáp lên vai hắn ta thì hắn ta mới lấy lại tinh thần.
Hắn ta cất bước rời khỏi Tạ gia, tùy tùng Tam Cửu lập tức đuổi theo: “Đại thiếu gia muốn đi đâu?”
Tạ Thế An trực tiếp tới cửa phủ Cung Hi Vương.
Bây giờ hắn ta là phụ tá của vương phủ, ngày nào cũng phải tới đây làm việc, lập tức bước vào trong phủ từ cửa hông.
Hắn ta tìm tới thư phòng của Cung Hi Vương, sau khi cho người vào thông báo xong xuôi thì hắn ta mới cúi đầu đi vào: “Bái kiến Vương gia.”
Cung Hi Vương Sở Mặc thấy hắn ta tới vương phủ vào lúc này thì biết chắc chắn đã xảy ra chuyện lớn, hắn ta bảo Tạ Thế An mau nói rõ ràng.
“Lúc nãy tại hạ đã gặp Bình Tây Vương phi.” Tạ Thế An ngẩng đầu lên: “Tại hạ thử một chút thì biết được Bình Tây Vương đang điều tra xem mấy năm nay có hành vi gian lận khoa cử nào không, cũng hoài nghi phủ Cung Hi Vương tham dự vào chuyện đó.”
“Ngươi nói cái gì?!”
Sở Mặc đột nhiên đứng lên.
Tạ Thế An chợt căng thẳng, Cung Hi Vương quả nhiên có tham gia vào chuyện này.
Nếu bị tra ra thì phủ Cung Hi Vương sẽ rơi đài,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-ta-dich-than-day-do-quy-tu-quy-nu/3581690/chuong-379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.