“Sơ nhi!”
Lão thái thái nhanh chóng rảo bước đi tới.
“Hạ thị lại làm sai gì rồi, đáng để làm lớn chuyện như vậy sao?”
Vân Sơ lẳng lặng nhìn về phía lão thái thái: “Nếu lão thái thái ngài biết chỗ an táng hài tử thì ta có thể thả nàng ta ra.”
“Hài tử mới ra đời đã chết non là điềm xấu, dù là nhà nào thì cũng là tùy tiện tìm chỗ chôn, miễn cho ảnh hưởng tới khí vận của gia tộc.” Lão thái thái mở miệng nói: “Cho dù là hoàng thất, hoàng tử công chúa chết yểu cũng đều bị chôn qua loa ở ngoài thành chứ đừng nói đến hài tử của một nhà Ngũ phẩm hèn mọn này?”
“Lão thái thái ngài nhiều tôn tử tôn nữ nên mới không để ý tới hai đứa nhỏ này.” Vân Sơ lạnh lùng nói: “Nhưng ta chỉ có hai đứa nhỏ này, chỉ cần một ngày ta chưa biết hài tử được an táng ở đâu thì ngày đó ta còn chưa dừng lại, hài tử không được an nghỉ tử tế thì Tạ gia vĩnh viễn không có ngày yên lành!”
Nàng đứng lên, đi vào nội thất.
Tạ lão thái thái tức đến mức lảo đảo: “Nó, nó có ý gì, sao nó dám vô lễ với trưởng bối thế kia?”
“Lão thái thái, sau khi phu nhân gả vào Tạ gia vẫn luôn hiếu thuận với ngài, lần này mạo phạm là vì thương tâm quá độ.” Thính Sương cúi đầu nói: “Chuyện di hài của tiểu thiếu gia và tiểu thư không được an táng ở Ký Châu việc là do huynh trưởng của phu nhân đích thân đến Ký
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-ta-dich-than-day-do-quy-tu-quy-nu/3581346/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.