Khi tỉnh lại lần nữa, ánh hoàng hôn màu cam từ bệ cửa sổ rọi vào trong phòng ngủ, tựa như đang nằm mơ.
“Phu nhân, người tỉnh rồi?”
Nghe thấy động tĩnh, nha hoàn vén màn đi vào.
“Nửa canh giờ trước, Chu ma ma bên cạnh lão thái thái đã tới một chuyến, bảo phu nhân tỉnh dậy thì đến An Thọ đường.”
Vân Sơ nhìn hai nha hoàn đi vào.
Bốn nhà hoàn thiếp thân nàng dẫn từ phủ tướng quân vào Tạ gia, chỉ có Thính Phong và Thính Tuyết vẫn luôn lưu lại bên cạnh nàng.
Thính Vũ đã thành Vũ di nương của Tạ Cảnh Ngọc vào năm nàng có thai.
Sau đó Thính Sương vì cứu nàng, bị xà ngang cháy gãy đè c.h.ế.t lúc Tạ phủ cháy lớn.
Vân Sơ soi gương, Thính Sương đang trang điểm cho nàng, trên mặt mang theo lo lắng nói: “Phu nhân, lão thái thái tìm người chắc chắn là chuyện của đại thiếu gia, người bảo đại thiếu gia quỳ ở từ đường, quỳ còn chưa tới một khắc, lão thái thái đã bảo đại thiếu gia đứng dậy, lúc này sợ là sắp hưng sư hỏi tội.”
Vân Sơ cười: “Ta hơi đói, ăn cơm trước.”
Kiếp trước, nàng bởi vì vô sinh, trong lòng hổ thẹn, chỉ cần lão phu nhân triệu kiến, cho dù là bệnh, cũng sẽ gắng gượng đến đó.
Trọng sinh lại, nếu nàng cần cẩn thận dè dặt như lúc đầu, chuyện gì cũng lấy Tạ gia làm đầu, vậy cần gì sống lại lần nữa?
Thính Sương vội sai người bưng đồ ăn lên.
Nhìn một bàn đồ ăn, Vân Sơ cũng thèm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-ta-dich-than-day-do-quy-tu-quy-nu/3581313/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.