Đầu đau như sắp nứt, đau tận tâm can, Vân Sơ gian nan mở mắt ra.
Một gương mặt chậm rãi phóng đại trước mắt, là trưởng tử Tạ gia, Tạ Thế An.
Cảnh tượng thống khổ trước khi hôn mê lần lượt chiếu lại trong đầu, Vân gia bị tịch thu gia sản, tổ phụ tự vẫn, phụ mẫu vào ngục, trên dưới hơn trăm nhân khẩu Vân gia bị phán c.h.é.m đầu...
Những thứ này, toàn bộ đều là nhờ người trước mắt này ban cho.
Nàng nghĩ cũng không nghĩ, giơ tay lên, hung hăng tát một bạt tai.
Tạ Thế An không kịp đề phòng, bị tát ngã xuống đất.
“Mẫu thân?”
Hắn vô cùng khó tin.
Vân Sơ cũng ngỡ ngàng. Nàng mới phản ứng lại, Tạ Thế An trước mắt thế mà lại mang dáng vẻ non nớt thanh xuân, hoàn toàn không nhìn ra khí thế và uy thế của kẻ đứng trên cao.
Tạ Thế An hai mươi sáu hai mươi bảy tuổi, sao lại trẻ đi nhiều như vậy?
Nàng nhìn thấy tay của mình, trắng nõn như sứ, nào có chút sẹo bỏng nào.
Một ý nghĩ hoang đường nổi lên trong đầu nàng.
Tạ Thế An từ trên đất đứng dậy, chắp tay nói: “Con đã làm sai việc gì, mong mẫu thân nói rõ.”
Vân Sơ mấp máy môi: “Năm nay ngươi bao nhiêu tuổi rồi?”
Tạ Thế An không hiểu vì sao nàng hỏi cái này, nhưng vẫn nghiêm túc trả lời: “Mười hai ạ.”
Tay của Vân Sơ bỗng siết chặt. Nàng lớn hơn nhi tử này tám tuổi, cho nên nàng đã quay về năm mình hai mươi tuổi rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-ta-dich-than-day-do-quy-tu-quy-nu/3581312/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.