Đầu giờ Mão[1] của ngày hôm sau, Lê Dương Chính thức giấc theo thói quen, trời bên ngoài còn tối đen, hắn bèn thắp đèn dầu lên.
Thấy trong phòng sáng đèn, thằng Quy vội vàng rót nước sôi từ trong ấm đã đun sẵn từ trước ra chậu, đang định bưng vào cho cậu chủ rửa mặt thì thấy Trương Ai Thống đứng lóng nga lóng ngóng trước cửa.
“Cậu cần gì sao?” Thằng Quy hỏi.
“Tôi… tôi… tôi muốn hầu hạ cậu chủ, nhưng không biết nên làm gì.” Trương Ai Thống cúi thấp đầu xuống, trông dáng vẻ này rất thích hợp để bắt nạt.
“E hèm, cậu chủ đã dặn cậu không cần dậy sớm, phải ngủ nhiều để vết thương mau lành, hơn nữa việc hầu hạ cậu chủ đã có tôi và hai con hầu làm, còn về phần cậu, cậu chủ sẽ có sắp xếp riêng mà.” Thằng Quy nói xong định giơ tay lên gõ cửa.
“Có… có thể để tôi bưng nước vào được không?”
Nghe Trương Ai Thống hỏi vậy, thằng Quy chợt thông suốt, thì ra chàng trai này cũng biết tìm cơ hội lấy lòng chủ cả đấy chứ, cậu chủ đã coi trọng cậu ấy như vậy, mình nên tạo điều kiện cho người ta trèo lên cao biết đâu sau này sâu lột xác thành bướm, mình sẽ trở thành ân nhân của cậu ấy thì sao.
“Được rồi, nước tôi pha sẵn, độ ấm vừa phải luôn đó, nhớ hầu hạ cậu chủ cho đàng hoàng vào đấy.”
Thằng Quy đưa chậu nước cho Trương Ai Thống rồi rời đi, cậu cầm chậu nước trên tay đứng chần chừ trước cửa không dám bước vào.
“Sao còn chưa mang nước vào?”
Giọng của Lê Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-ta-cam-thay-chinh-minh-that-ngon-mieng/364632/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.