Chương trước
Chương sau
Nước mưa theo tóc Trạm Hải Lam lưu lại, tóc cùng y phục, đều không sai biệt lắm hết thảy bị thấm ướt, Trạm Hải Lam nhìn Dung Tiểu Kỳ, đối nàng nói: "Nếu như chị biết, còn có thể như thế quấn quýt sao?"

Dung Tiểu Kỳ thở dài: "Thích một người là muốn thấy nàng, muốn ở bên cạnh nàng, muốn chiếu cố nàng, đối nàng ôn nhu, muốn nàng cũng như vậy chiếu cố bản thân, chị đối em, có cảm giác này sao?"

Dung Tiểu Kỳ nghĩ Trạm Hải Lam căn bản là gỗ mục không thể điêu, Trạm Hải Lam nếu như không thích nàng, sẽ cùng nàng ở chỗ này đội mưa sao, sẽ thấy nàng từ trong xe chạy ra thì đuổi theo sao. Trạm Hải Lam nhất cử nhất động, mỗi tiếng nói cử động rõ ràng đều đang truyền lại một tin tức, nàng đối Dung Tiểu Kỳ tuyệt không chỉ là hảo cảm đơn thuần. Thế nhưng nàng vì sao, hay không chịu nhìn thẳng vào nội tâm suy nghĩ đích thực của mình?

Nếu như là người thường, gặp được người mình thích cũng thích mình hẳn là chuyện rất hạnh phúc, hẳn là sẽ vui mừng khôn xiết, hài lòng nhảy nhót, cuộc sống đều không phải tiểu thuyết, khả năng tìm được người hợp ý đã rất khó rồi, huống chi là lưỡng tình tương duyệt, tỷ lệ xuất hiện cơ hội này càng hữu hạn.

Nàng không ngại Trạm Hải Lam phỏng đoán tâm ý chính mình, nhưng chị ấy vì sao muốn như vậy trốn tránh?

"Là bởi vì Trang Uẩn Nhiên đi?" Dung Tiểu Kỳ nghĩ tới nghĩ lui, tựa hồ cũng chỉ có một lý do này, từ trình độ nào đó bắt đầu, Trạm Hải Lam đối Trang Uẩn Nhiên có một loại trách nhiệm tự nhận là phải làm, có lẽ vô pháp tiêu tan tình cảm ôm ấp cũ, tình cảm này tựa như một tâm kết lưu trong lòng nàng ấy nhiều năm, mặc kệ nàng ấy là chủ động hay bị động, tâm kết này sớm đã thăng hoa lên men, trở thành một bộ phận trong sinh hoạt hằng ngày của Trạm Hải Lam, không thể thiếu khuyết.

Thậm chí có thể nói, là thói quen.

Dung Tiểu Kỳ vừa nghĩ như thế, lại nghĩ Trạm Hải Lam giờ này khắc này không rõ tình cảm chính mình, tựa hồ cũng là chuyện rất khó xử.

Trạm Hải Lam không có trả lời, cố nhiên lôi kéo Dung Tiểu Kỳ trở lại trong xe, hai người ngồi ở trong xe, chỗ ngồi đã thấm ướt một mảnh. Trạm Hải Lam từ ghế sau cầm một cái khăn mặt đưa cho Dung Tiểu Kỳ, Dung Tiểu Kỳ không tiếp, Trạm Hải Lam cũng không cưỡng cầu, chỉ đem nàng kéo qua một chút, đặt khăn mặt chậm rãi chà xát tóc cho nàng.

Dung Tiểu Kỳ cố ý đem thân thể cương lại, sau đó đối Trạm Hải Lam nói: "Trạm Hải Lam, chị luôn thích làm những hành vi khiến người khác hiểu lầm sao?"

"Chị biết." Trạm Hải Lam nhàn nhạt nói, hoàn toàn không có bất luận ý tứ gì muốn biện giải.

"Chị..." Dung Tiểu Kỳ cắn răng, Trạm Hải Lam ngoài ý muốn thẳng thắn làm nàng vô pháp lại làm ra phản ứng.

"Tiểu Kỳ, chị biết tâm tình của em, cũng biết em đang suy nghĩ gì, bất quá chị không biết chính là, em đối với tâm ý chính mình có thể xác định mấy phần?" Trạm Hải Lam chậm rãi nói, một lần nữa kéo Dung Tiểu Kỳ qua giúp nàng sát tóc, "Chị không cầu em trả lời, bởi vì hiện tại chị không có tư cách, cũng không có lập trường yêu cầu biết tâm ý của em."

Dung Tiểu Kỳ rầu rĩ nói: "Chị hẳn là nghĩ không biết rất tốt đi."

Trạm Hải Lam trầm mặc một trận, nói: "Nếu như em thích chị, chị rất vui vẻ."

Dung Tiểu Kỳ nhịn không được nói: "Em thích chị chỉ khiến chị vui vẻ, cũng không thể làm chị để bụng, chị nghĩ đối với em là chuyện tốt sao?"

Trạm Hải Lam nhìn Dung Tiểu Kỳ, thật lâu không nói lời nào, trầm mặc một lúc, bỗng nhiên một lần nữa mở miệng nói: "Em muốn chị thích em sao?"

Dung Tiểu Kỳ sửng sốt, Trạm Hải Lam như nói lên tiếng lòng của nàng, nhất thời khiến nàng tay chân luống cuống.

Nàng muốn cho Trạm Hải Lam thích nàng sao?

Nàng có thể thích Trạm Hải Lam, nàng có thể không cố kỵ hướng nàng ấy biểu đạt tâm ý, thế nhưng mục đích, là muốn nàng ấy cũng thích nàng sao?

Dung Tiểu Kỳ bỗng nhiên cảm giác rất chột dạ, nàng ban đầu tiếp cận Trạm Hải Lam cũng không phải ôm mục đích muốn nàng ấy thích mình. Nàng vắt hết óc, cúc cung tận tụy bất quá là muốn ở trước mặt Trạm Hải Lam giáo huấn Kim Liễm Diễm, có cơ hội nhất tiễn song điêu. Nàng hận Kim Liễm Diễm, càng hận Trạm Hải Lam, hoàn toàn không cần bất luận nỗ lực gì liền đơn giản cướp đi mối tình đầu nàng.

Trạm Hải Lam là tình địch của nàng, đã từng, trước đây, chí ít là chuyện thực không thể cãi lại.

Loại cảm tình này từ đầu sẽ không thuần túy, phát triển đến bây giờ có thể công khai tẩy trắng, sau đó tại trước mặt Trạm Hải Lam thanh cao nhất đẳng sao?

Dung Tiểu Kỳ nghĩ dáng vẻ hiện tại của Trạm Hải Lam, hình như đã biết cái gì.

Nếu như Trạm Hải Lam biết quan hệ nàng cùng Kim Liễm Diễm, sẽ là cảm tưởng gì?

Dung Tiểu Kỳ thở dài, nhìn Trạm Hải Lam nói: "Thích cùng không thích đều là cảm thụ trong lòng, không có biện pháp che giấu, cũng không có biện pháp ngăn cản."

Trạm Hải Lam mỉm cười: "Không sai."

Dung Tiểu Kỳ dừng một chút, như nhớ tới cái gì, hỏi: "Chị ngoại trừ Trang Uẩn Nhiên, trước đây còn có người yêu thích khác sao?"

Trạm Hải Lam nhìn nàng: "Vì sao hỏi như vậy?"

Dung Tiểu Kỳ nói: "Em là muốn biết."

Trạm Hải Lam suy nghĩ một chút, nói: "Chuẩn xác mà nói, không có."

Dung Tiểu Kỳ hỏi: "Cái gì là chuẩn xác mà nói?"

Trạm Hải Lam thở dài, nói: "Em đến tột cùng muốn hỏi cái gì?"

Dung Tiểu Kỳ do dự một trận, rốt cuộc nói: "Em nghĩ chị đối Kim Liễm Diễm rất bất đồng."

Trạm Hải Lam nhìn Dung Tiểu Kỳ, nói rằng: "Em còn nhớ rõ cô ấy, chị từng nghĩ em tìm được thông tin liên quan đến Uẩn Nhiên, lại vạch trần Kim Liễm Diễm chỉ là vô ý, bây giờ em hỏi như vậy, chị nên nghĩ rằng em nguyên bản là muốn nhằm vào cô ấy sao?"

Dung Tiểu Kỳ nhất thời sững sờ, dừng một chút mới nói: "Em cùng cô ấy là người quen cũ, rất xin lỗi hiện tại mới nói cho chị biết."

Trạm Hải Lam hỏi tiếp: "Quen loại nào?"

Dung Tiểu Kỳ ngược lại hít một hơi lãnh khí, Trạm Hải Lam có phải đã sớm nhìn ra cái gì, hiện tại liền mượn cơ hội này truy vấn mình?

Nàng có thể nói cho chị ấy biết sự thật sao?

"Cho nên trong chuyện này, chính Dung tiểu thư không thẳng thắn thành khẩn đi." Trạm Hải Lam nhàn nhạt nói một câu, thuận tiện một lần nữa khởi động xe, nàng mở hệ thống sưởi hơi, Dung Tiểu Kỳ đối diện đầu gió, lập tức cảm giác ấm áp.

Dung Tiểu Kỳ nhìn sườn mặt của Trạm Hải Lam, hai má nàng ấy có bọt nước, Dung Tiểu Kỳ dừng một chút lại nói: "Kim Liễm Diễm cho rằng em là người ái mộ cô ấy."

"Cho rằng?" Trạm Hải Lam ngữ khí vẫn đang nhàn nhạt, "Em kỳ thực cũng không phải ái mộ cô ấy sao?"

Dung Tiểu Kỳ nói: "Có chút nguyên nhân tương đối phức tạp em vô pháp giải thích, nếu như chị muốn biết, em có thể nói chính là, em đã từng ái mộ cô ấy, hôm trước chị hỏi em có người quan trọng sao, em nói qua em từng rất yêu thích một người, em cũng không phủ nhận người này là Kim Liễm Diễm. Bất quá, bởi vì nguyên nhân riêng, em vô pháp tiếp tục thích cô ấy, từ thật lâu trước đây, là như vậy."

Trạm Hải Lam trấn tĩnh nắm giữ tay lái, quẹo qua đèn xanh đèn đỏ thứ nhất, nhàn nhạt hỏi: "Em nói nguyên nhân riêng, là bởi vì chị sao?"

Dung Tiểu Kỳ thiếu chút nữa bị Trạm Hải Lam dọa đến, không thể nào, Trạm Hải Lam lẽ nào cứ như vậy băng tuyết thông minh, thoáng cái thì đoán trúng sao, Dung Tiểu Kỳ lấy lại bình tĩnh, nói: "Có ý gì?"

Trạm Hải Lam nói: "Kim Liễm Diễm nhiều lần hướng chị biểu lộ, em nếu như thực ái mộ cô ấy, làm sao sẽ không biết chuyện này."

"Em lưu ý mới không phải cô ấy." Dung Tiểu Kỳ phản bác nói, nàng bởi vì Kim Liễm Diễm người xấu kia đã chết một lần, thế nào khả năng còn có thể... Chỉ tiếc, nói ra Trạm Hải Lam cũng không tin đi.

Trạm Hải Lam trầm mặc một trận nói: "Tiểu Kỳ, thật ra chị đối Kim Liễm Diễm..."

Dung Tiểu Kỳ hít một hơi: "Chị đối cô ấy thế nào?"

Trạm Hải Lam chuyên chú nhìn phía trước, cần gạt nước tại cửa sổ xe thủy tinh chậm rãi lau qua, nàng nhàn nhạt nói: "Kim Liễm Diễm giúp chị truyền lại tin tức Uẩn Nhiên, chuyện này đối với chị ngay lúc đó mà nói rất có ý nghĩa. Chị cảm kích cô ấy, cho nên lúc cô ấy đối chị bày tỏ, chị áp dụng chính là thái độ cam chịu. Không ngờ lại phát sinh tại thời điểm em yêu thích cô ấy, cho nên, chị muốn xin lỗi em."

Trạm Hải Lam đem xe khai rất bình ổn, bình ổn đến hầu như không cảm giác xe đang lấy tốc độ tám mươi mã tốc chạy.

Dung Tiểu Kỳ chưa từng nghĩ đến Trạm Hải Lam sẽ hướng nàng xin lỗi, bởi vì Trạm Hải Lam căn bản không biết quan hệ nàng cùng Kim Liễm Diễm. Kim Liễm Diễm dám dựng lên chuyện liên quan đến Trang Uẩn Nhiên, đương nhiên cũng có thể giấu giếm chuyện cô ta đã có bạn gái là nàng.

Cho nên nói, Trạm Hải Lam kỳ thực, là vô tội.

Dung Tiểu Kỳ cho tới bây giờ cũng không vì Trạm Hải Lam giải vây, thế nhưng giờ khắc này cũng không khỏi đối nàng ấy có chút đau lòng.

Có thể Trạm Hải Lam đã sớm cảm thấy được quan hệ nàng cùng Kim Liễm Diễm, đã sớm phát giác cảm tình nàng đối bản thân. Có thể, Trạm Hải Lam cũng rất mâu thuẫn giữa thích hay không thích, không muốn thích rồi lại tránh không được.

Trạm Hải Lam có Trang Uẩn Nhiên, nàng có Kim Liễm Diễm.

Kim Liễm Diễm sớm đã là quá khứ, như vậy Trang Uẩn Nhiên thì sao?

Dung Tiểu Kỳ lấy lại bình tĩnh, đối Trạm Hải Lam nói: "Chị bây giờ muốn bù đắp hổ thẹn đối với em sao? Chị thích em, cũng không dám thích, bởi vì chị sợ Trang Uẩn Nhiên thương tâm. Trạm Hải Lam, ngay cả khi chị biết em với Kim Liễm Diễm có liên quan, chị cũng chưa từng biểu hiện rõ ràng, chị chính là muốn quan sát xem em đến tột cùng có hợp ý chị không? Hiện tại chị vẫn đang tại bên người em, đối em săn sóc, đối em ôn nhu đã nói lên em tại trong lòng chị là hợp cách, tam giác luyến cẩu huyết như vậy chị đều chấp nhận, chị còn dám nói chị đối em không có cảm giác sao?"

Trạm Hải Lam không nói gì, chỉ yên lặng nhìn nàng, Dung Tiểu Kỳ nói tiếp: "Chị đến tột cùng là yêu em hay yêu Trang Uẩn Nhiên, hảo hảo suy nghĩ rõ ràng đi."

Dung Tiểu Kỳ nói xong nhắm mắt lại quay đầu đi, không hề nhìn Trạm Hải Lam. Trạm Hải Lam yên lặng lái xe, một đường không nói chuyện. . Chap 𝑚ới l𝗎ôn có 𝑡ại # 𝑡rù𝑚 𝑡r𝗎уện.𝑉𝗡 #

Rất nhanh vào khu vực thành thị, Trạm Hải Lam đem xe đỗ ở dưới lầu, đợi một hồi Dung Tiểu Kỳ mới mở mắt: "Tới rồi?"

"Ừ."

"Chị thế nào không gọi em dậy."

"Thấy em đang ngủ say nên không muốn đánh thức em."

Dung Tiểu Kỳ thở dài, tự nhiên xuống xe.

Hai người một trước một sau đi vào thang máy, lên lầu mở cửa, Dung Tiểu Kỳ nói muốn tắm liền tiến vào phòng tắm, mới vừa cởi quần áo ướt xuống, chợt nghe thấy thanh âm gõ cửa.

Dung Tiểu Kỳ hỏi: "Chuyện gì?"

Trạm Hải Lam nói: "Em đã quên áo tắm."

Dung Tiểu Kỳ mở cửa, nhìn mặt Trạm Hải Lam nói: "Cảm ơn."

Trạm Hải Lam sửng sốt, lập tức mỉm cười, xoay người ly khai.

Dung Tiểu Kỳ đóng cửa lại, liên tiếp gội đầu ba lần cũng chưa hết giận, tuy rằng Trạm Hải Lam không có sai, thế nhưng nghĩ như thế nào đều rất nghẹn khuất đi.

Dung Tiểu Kỳ đóng vòi nước nóng, mặc áo tắm đi ra, phát hiện Trạm Hải Lam đã thu thập xong ngồi trên sô pha. Trạm Hải Lam đang cầm trong tay tách trà gừng nóng hôi hổi.

"Uống xong ngủ tiếp." Trạm Hải Lam nói, đem cái tách đưa cho Dung Tiểu Kỳ.

Dung Tiểu Kỳ đẩy ra: "Em lạnh chết cũng không sao."

Dung Tiểu Kỳ nói xong liền đi vào phòng ngủ, nằm ở trên giường kéo chăn trùm đầu chuẩn bị ngủ.

- ------------------------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.