Buổi trưa, Long về nhà. Nhà hắn buổi trưa cũng chỉ có 2 người là hắn, và em trai hắn. Thực sự kiếp trước Long không thích người em trai này của hắn bởi nó là con riêng của bố hắn với 1 người phụ nữ khác. Người kia sau khi sinh xong thì đã gửi nó cho bố hắn rồi bỏ đi biệt tăm, không còn tin tức nào nữa. Về phần đứa bé, xét nghiệm ADN cũng trùng khớp, là con của bố hắn. Vậy nên gia đình hắn có thêm 1 thành viên nữa. Mẹ hắn, cũng vì thương đứa nhỏ, không có tội tình gì, nên cũng yêu thương và coi nó như con đẻ. Nhưng cũng từ đó, bố mẹ hắn dường như ít đi tình cảm với nhau, gặp nhau chỉ nói dăm ba câu rồi thôi.
Còn Long, hắn khi ấy 5 tuổi, chưa biết cái gì. Lúc đầu, nghe tin có thêm người em nữa, hắn cũng vui lắm. Nhưng đến 1 đêm, hắn tè dầm và phải dậy thay quần thì nghe có tiếng cãi cọ. Chú ý lắng nghe, hắn nhận ra đó là giọng bố mẹ hắn. Vậy là hắn lén lút đi xuống cầu thang, mặc kệ cái quần ướt sũng. Hắn nghe thấy những câu nói đầy giận dữ của mẹ hắn và giọng nói nhũn như chi chi của bố hắn:
- … bạc tình! Công tác cho lắm vào rồi lại thêm con rơi con vãi. Đừng chưng bộ mặt vô tội ấy, tôi thấy mà buồn nôn!
- Mình bình tĩnh lại đi, chuyện này là tôi sai. Nhưng dù sao chuyện cũng đã lỡ. Mình tin tôi đi, chuyến này thực sự rất quan trọng.
- Quan trọng? Lần trước quan trọng, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-roi-thi-phai-lam-sao/189405/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.