*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Buổi tối hôm đó, Lạc U ở nhà chờ mọi người, nhưng ngoài Diệp Vẫn Thần ra, cô hết sức kinh ngạc phát hiện, những người khác trong nhà còn chưa trở về!
Ông cố Lạc cộng thêm ông nội và bà nội Lạc, còn có bác trai bác gái, ba Lạc và mẹ Lạc, dĩ nhiên cũng thiếu cả cô út, cả nhà họ Lạc đều chưa về nhà!
Thật hay, Lạc U có cảm giác thật dở khóc dở cười, liền gọi điện thoại cho ông cố.
"Ông cố, cả ông cũng không có ở nhà, ông đang làm gì vậy?" Tâm tình Lạc U đang không được tốt, nên giọng nói cũng không dịu dàng.
"Tiểu U à, cháu cũng lớn rồi, ở nhà một mình cũng không sao, ông cố họp mặt với bạn bè, bây giờ không về được, cháu có chuyện gì thì tìm ông nội và bà nội của cháu đi, cúp trước nha, tám vạn, ai u đừng giành, tôi dán......"
Nghe âm thanh trong điện thoại, Lạc U rất muốn hỏi, ông cố 100 tuổi rồi, còn có thể thấy đường chơi mạt chược sao? Dĩ nhiên, Lạc U còn chưa kịp hỏi, điện thoại đã bị cúp.
Lạc U không phục, bây giờ cũng chín giờ tối rồi, cô thầm nghĩ, chẳng lẽ tất cả mọi người đều không về nhà?!
Lạc U lại gọi cho ba cô một cú điện thoại.
"Tiểu U à, con còn chưa ngủ sao, hôm nay ba bàn công việc cùng vài người bạn, sẽ không về nhà, con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-lam-vo-yeu-vo-dich/2435597/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.