Cuối tháng 3, Lạc U đã có thể đi lại như người bình thường . Hơn nữa cho dù là chạy chậm vài bước cũng không thành vấn đề. Điều này làm cho tâm tình Lạc U cũng trở nên ngày càng tốt, còn bớt thời gian đến trường một chuyến . 
Nhưng mà khi cô thấy Trịnh Nghị Phong đang chiếm cứ ở vị trí của Diệp Vẫn Thần thì sắc mặt liền trở nên có chút khó coi . Cô sao mà lại quên mất cái người đáng ghét này chứ . 
“Tiểu U, cuối cùng em cũng đi học lại rồi . Chân đã khá hơn chút nào chưa ? Anh lo lắng cho em chết mất.” 
Trịnh Nghị Phong nhìn thấy Lạc U đến liền nháy mắt vọt tới bên cạnh , giọng điệu rất hưng phấn nói . 
Lạc U lạnh lùng đảo mắt qua những đồng học đang xem náo nhiệt . Lúc này cô đang đứng ở ngoài cửa lớp . Trong ngoài cửa đều là những học sinh đứng xem náo nhiệt . Trường hợp này hình như trí nhớ đã từng trải qua . Thời điểm ấy cô lựa chọn bỏ qua , cao ngạo bước qua . Nhưng mà bây giờ cô nghĩ thử cách khác cũng là một lựa chọn tốt . 
“Trịnh Nghị Phong, yêu cầu anh cách xa tôi một chút . Chẳng lẽ anh không biết mình có miệng thối sao ? ” Lạc U giọng điệu lạnh nhạt, đầu hơi ngửa về phía sau , gò má hơi sụp xuống , vẻ mặt lộ rõ sự chán ghét , thật giống như miệng Trịnh Nghị Phong thối thật vậy . 
Mà phản ứng này của cô , hiển nhiên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-lam-vo-yeu-vo-dich/2435355/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.