Trung tuần tháng hai, tết xuân, chính là lúc tuyết rơi báo năm được mùa, tết xuân ở thành phố Bắc Kinh giống như đúng lúc rơi một trận tuyết không nhỏ, làm rất nhiều người vui mừng. 
Năm trước Lạc U trở về nhà lớn Lạc gia, ngoại trừ thím Ngọc còn có Diệp Vẫn Thần đi theo, chị Chu thì phụ trách trông nom vệ sinh căn nhà, ba người xuất hiện ở nhà họ Lạc liền nhận được sự hoan nghênh của mọi người, ông cố Lạc gia, ông nội Lạc và bà nội Lạc đều rất yêu thương Lạc U, sau khi biết Lạc U bị thương cũng rất lo lắng, đi bệnh viện thăm nhiều lần, cũng gọi không ít cuộc, lại cho người đưa nhiều đồ bổ, hiện tại Lạc U trở về, càng dặn dò mọi người chăm sóc Lạc U thật tốt. 
Ngay cả Diệp Vẫn Thần xuất hiện, mọi người Lạc gia cũng không quá mức kinh ngạc, thêm vào đó thái độ đối xử với Diệp Vẫn Thần cũng rất nhiệt tình, làm trong lòng Diệp Vẫn Thần rất cảm động. 
"Tiểu Thần, nghe nói cháu theo bà ngoại Tiểu U làm việc, ha ha, phải cẩn thận đó, cháu vẫn là một đứa trẻ, không cần phải quá liều mạng." Ông cố Lạc gia một bên uống trà một bên cười híp mắt nói, rất từ ái, chỉ có tư thế ngồi thẳng tắp kia lộ ra sự cương nghị của quân nhân, tuy rằng qua tuổi chín mươi, nhưng vẫn còn khỏe mạnh. 
"Thái gia gia, cảm ơn lão nhân gia ngài quan tâm, Tiểu Thần sẽ chú ý." Diệp Vẫn Thần ngồi ở bên cạnh Lạc U, tư thế ngồi ngay ngắn, không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-lam-vo-yeu-vo-dich/2435349/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.