Chương 102
Sắc mặt của Diệp Vãn Tình càng trở nên tái nhợt: “Dìu ta lên giường.”
Cả hai cẩn thận dìu Diệp Vãn Tình lên giường, hốc mắt của Hải Đường đã ửng đỏ, Cẩm Tú cũng vậy, nhưng nàng đỏ mắt là vì tức giận.
Ở đây không có người ngoài, Cẩm Tú lại măng: “Tiểu thư, đáng lý ra người không nên cứu hắn, đúng là lấy oán báo ân mà!”
Diệp Vãn Tình đã không còn sức răn dạy Cẩm Tú, nàng lắc đầu: “Hai người các ngươi ra ngoài trước đi.”
Biết Diệp Vãn Tình muốn trị thương, các nàng ở đây cũng chỉ gây cản trở, Hải Đường và Cẩm Tú đành dằn sự lo lắng xuống dưới đáy lòng, Hải Đường nói: “Bọn nô tỳ canh giữ ngoài cửa.”
Diệp Vãn Tình yếu ớt gật đầu, cả hai hành lễ rồi lui ra ngoài.
Đợi cửa đóng lại, Diệp Vãn Tình lấy bình sứ lúc trước đã cho Cố Minh Viễn uống ra, cũng uống hai giọt.
Chất lỏng vừa qua thực quản, sắc mặt của Diệp Vãn Tình đã tốt hơn đôi chút.
Đây là “Xích Nguyệt”, được nàng điều chế từ ba mươi tám loại dược liệu khác nhau, cộng thêm một giọt linh khí được nàng nén thành thể lỏng.
Với thương thế nhẹ thì chỉ cần một giọt là khỏi, thương thế nặng thì không có tác dụng thân kỳ như thế, nhưng có thể kéo dài thời gian, khiến cho vết thương không chuyển biến nặng hơn.
Kể cả có trúng loại độc khiến con người lập tức mất mạng thì Xích Nguyệt cũng có thể kéo dài thời gian.
Dược liệu điều chế Xích Nguyệt rất khó tìm, mà quan trọng là một giọt linh khí ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-lam-me-ke-cua-chong-cu/1027630/chuong-102.html