Uyển Như vì suy nghĩ có được niềm vui lớn cho tương lai, không lay động được suy nghĩ hồi tướng phủ của Tiếu Dương thì lập tức nói lý do thứ hai: mới tân hôn mà đã chia phòng chẳng lẽ không thể đồng cam cộng khổ.
Lần này đến phiên Tiếu Dương nhức đầu, bất đắc dĩ đi tới bên nàng nói nhỏ: "Ta đi về cũng không biết có thời gian về nhà nằm nghỉ ngơi trên giường hay không, chiến sự quan trọng hơn ai còn để ý đến chuyện chia phòng hay không chia phòng?"
"Thiếp mặc kệ, dù sao thiếp không muốn cách chàng xa như vậy đã thế tin tức gì cũng không nghe được, thiếp sẽ lo lắng không biết chàng có khỏe hay không cả ngày mất." Uyển Như bỏ qua Tiếu Tứ người đứng làm nền bên cạnh, trực tiếp đưa tay ôm lấy hông của Tiếu Dương, ngửa đầu nói: "Dẫn thiếp đi cùng nhé, có lẽ sẽ giúp được gì đó mà?"
"Ở lại chỗ này chăm sóc tứ lang xem như giúp đỡ rồi." Tiếu Dương vẫn không đồng ý thỉnh cầu của Uyển Như, lấy đệ đệ làm cái cớ: "Tiểu tử này ở một mình rất không ổn."
Thôi đi, đừng để ta chăm sóc cho tỷ ấy là tốt rồi, đằng này còn chăm sóc ta... ta cũng không phải chưa từng đến chiến trường mà cần người chăm sóc? Tiếu Minh liếc nhìn tam ca cậu, cất cao giọng nói: "Hai người từ từ mà tán gẫu, đệ đi trước thu dọn đồ đạc."
"Không bằng để cho ca ca thiếp tới chăm sóc đệ ấy?" Uyển Như tự mình nói xong cũng ngượng ngùng cười một tiếng, có chút nhăn nhó bổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-lam-ai-the-nha-tuong/92110/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.