Sau giữa trưa ánh mặt trời sáng rỡ xuyên thấu qua màn cửa sổ chiếu vào trên tờ giấy, những vết loang lổ mang theo chút ấm áp, dần dần làm Uyển Như cảm thấy nóng, hoặc là nói, nàng đọc tình trạng thảm hại của Thôi Uyển Lan trong thư ca ca miêu tả, không khỏi cảm thấy hả lòng hả dạ, muốn mỉm cười.di‿ễn✩đ‿àn✩l‿ê✩qu‿ý✩đ‿ôn
Đừng trách nàng cay nghiệt lạnh lùng, kiếp trước khi tỷ tỷ gặp rủi ro thì không thấy người muội muội này đưa tay cứu viện, kiếp này bản thân gả cho tiểu tướng quân oai hùng nàng ta lại chẳng biết xấu hổ còn tới quyến rũ, những chuyện này đã sớm mài mòn đi tình tỷ muội rồi.
Hơn nữa, nếu không có Trương thị cố ý dẫn dắt thì Uyển Như lúc ấy cũng sẽ không đi đường tà đạo, hôm nay cũng chỉ là mẫu thân nợ nữ nhi trả mà thôi. Báo ứng sớm muộn gì cũng tới, dù là sau một kiếp.
Một ngày kia, Trương thị bị đeo gồng áp giải vào kinh, Thôi Uyển Lan bị dọa sợ đến sắp điên mất, thuở nhỏ nhìn mẫu thân ruột len lén chà đạp huynh tỷ khác, nàng ta có thể không biết phụ thân không thể nhờ vả được ư, chỉ có mẫu thân ruột mới thích đứa con của mình nhất.
Cho nên, khi Thôi Thừa Vọng gióng trống khua chiêng cưới dắng thiếp thì nàng ta đã khóc, có cầu xin, có náo loạn, có chống lại nhưng phụ thân lại dùng lý do “quan trên ban tặng không thể cự tuyệt” quyết giữ ý của mình, vẫn cưới nữ tử đàng hoàng xinh đẹp như hoa kia.
Quan trên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-lam-ai-the-nha-tuong/2056625/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.