Wendy lái xe, không chỉ im lặng lái xe mà thôi, thỉnh thoảng lúc chờ đèn đỏ thì tán gẫu vài câu với Lộ Nam.
Trần Diệp Thư hiển nhiên không dặn dò cô ấy dọc đường đưa Lộ Nam về tiếp tục "khuyên nhủ", nên Wendy đa phần trò chuyện về quần áo, giầy, túi xách..., những thứ mà các cô gái trẻ thường thích, không đề cập chút nào tới rượu trắng.
Cô ấy thân là tâm phúc của Trần Diệp Thư, biết Trần tổng thực ra không thù hận gì với Nguyên Xuyên, trái ngược, trước khi về nước, Trần tổng lúc liệt kê danh sách xưởng rượu phù hợp để hợp tác, còn do dự hồi lâu mới đặt Nguyên Xuyên vào vị trí đầu tiên.
Nguyên Xuyên từ chối, Wendy rõ ràng thấy Trần tổng tỏ ra tức giận không tới đáy mắt.
Giống hôm nay, Wendy phát hiện Trần tổng tương đối tán thưởng vị Tổng giám đốc trẻ tuổi này của Nguyên Xuyên, lúc giữ cô ấy lại ăn tối, hoàn toàn là muốn chia sẻ mỹ thực và rượu ngon, không phải muốn từ phương diện vật chất tạo nên cảm giác áp bách cho cô ấy. Wendy tự nhủ: có lẽ Trần tổng thoạt đầu muốn làm thế, nhưng mau chóng thay đổi suy nghĩ.
Wendy cũng không ghen ghét - nếu Lộ Nam chỉ giữ chức vụ tầm trung, có lẽ cô ấy còn sẽ lo cô ta tới Mỹ Lâm đe dọa vị trí tâm phúc số 1 bên cạnh Trần tổng của mình; nhưng Lộ Nam bây giờ đã là Tổng giám đốc Nguyên Xuyên, hiển nhiên cho dù được Trần tổng đào thành công, thì chức vụ cũng sẽ hơn mình mấy bậc.
Có câu thế này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-khi-moi-vua-nhap-chuc/281229/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.