Lộ Nam nhướn mày.
Cô nghe Đường Thi nói vậy, quả thật không bất ngờ chút nào.
Tháng trước, Tề Tĩnh biểu lộ muốn chuyển làm nghiệp vụ viên xuất ngoại, nói thật, Lộ Nam không coi trọng cô ta, nhưng cũng cho cô ta cơ hội công bằng.
Hồ sơ nội bộ của cô ta không tới tay Lộ Nam, vì Cừu Siêu Quần gọi điện thoại cho Lộ Nam: "Em gái, bảo Tề Tĩnh chuyển vị trí là ý của em?" Cô ta không phù hợp đâu.
Lộ Nam chỉ nói: "Ai có chí nấy, không phải ý em."
Anh Cừu nghe câu này, quay đầu loại bỏ hồ sơ của Tề Tĩnh.
Lộ Nam sau đó biết chuyện này, nhưng cô cũng không cố tình giải thích cho Tề Tĩnh, bởi vì anh Cừu nghiêm túc, hài hước, tất cả hồ sơ bị trả về, anh ấy đều viết ý kiến và kiến nghị.
Lộ Nam cảm thấy, Cừu Siêu Quần không phải tự dưng có nhân duyên tốt trong công ty.
Trong mắt Lộ Nam, cô không hài lòng Tề Tĩnh, không phải vì bằng cấp hoặc điều kiện bề ngoài thiếu sót - nói thẳng, làm nhân viên tiêu thụ kỳ thực không yêu cầu bằng cấp cao, chú trọng EQ nhiều hơn.
Đương nhiên, muốn làm nhân viên tiêu thụ ưu tú, không có tí bằng cấp nào cũng không được.
Ban Thị trường nước ngoài tuyển người, cũng có yêu cầu với bằng cấp và ngoại ngữ.
Lộ Nam cảm thấy Tề Tĩnh không phù hợp, nguyên nhân chủ yếu vì tính cách cô ta.
Tề Tĩnh quá hướng nội.
Nếu chỉ là hướng nội, kỳ thực cũng có thể làm tốt công việc này.
Với kinh nghiệm của Lộ Nam, có khách hàng không hề thích những nghiệp vụ viên nói năng ngọt xớt, ngược lại thích người thành thật (hoặc hơi ngốc),chẳng hạn như Vạn tổng của Bác Duyệt Tửu Nghiệp, Vạn tổng thích Đường Thi đơn thuần hơn là Lâm Ngữ Ninh khôn khéo. Bởi vì năm nay Bác Duyệt Tửu Nghiệp bắt đầu làm salon văn hóa rượu trắng, cần nhân viên đại diện cho xưởng có năng lực mạnh hơn trợ giúp, Vạn tổng mới tán đồng Lâm Ngữ Ninh.
Ngoài việc hướng nội, Tề Tĩnh còn không thành thật.
Cô ta có dã tâm đi đường tắt, nhưng lại không có đủ năng lực làm thế.
Từ khi trở thành lãnh đạo cấp thấp trong Nguyên Xuyên, tới khi dần leo lên vị trí Tổng giám đốc cấp cao, 2 năm rưỡi nay, Lộ Nam luôn cố gắng sáng tạo hoàn cảnh làm việc khoan dung hơn với các đồng nghiệp nữ.
Cô bất công trắng trợn, cũng không sợ thủ hạ khác (nam) nói xấu sau lưng.
Bởi vì người được cô ưu ái, từ Lâm Yến tới Hạng Phỉ Phỉ, sau đó là Đường Thi, thậm chí là Lưu Dương, đều không phụ lòng cô.
Cô, Lộ Nam, trước giờ không nhìn nhầm người, không bỏ lỡ người cần giúp.
Tề Tĩnh, đại khái là một trong số 2 người mà Lộ Nam làm việc nhiều năm không muốn giúp chút nào.
Một là Đổng Tuệ.
Lộ Nam chuyển Tề Tĩnh từ tầng 6 tới tầng 12, từ vị trí hành chính tới nhân sự, kỳ thực là bày ra trước mặt cô ta một khả năng khác - ban Thị trường nước ngoài có chênh lệch tỷ giá, tiền ra tiền vào còn mê người hơn.
Tề Tĩnh làm nhân sự không có cơ hội đụng vào tiền hàng (kế toán Mao Tiểu Như cũng không thể, khách hàng nước ngoài gửi tiền trực tiếp vào tài khoản công của Nguyên Xuyên),nhưng cô ta có thể nhìn thấy lợi ích công khai hoặc riêng tư mỗi lần nhóm Hạng Phỉ Phỉ xuất ngoại.
[Cô ta không phải muốn kiếm tiền sao? Có cơ hội như vậy ở trước mắt, Tề Tĩnh không thể không động tâm.]
Nhưng hôm nay là Đường Thi tới mật báo, thật ra ngoài dự kiến của Lộ Nam.
"Sao? Cô nhìn thấy gì rồi?" Lộ Nam hỏi.
Đường Thi nói giọng bất thiện: "Tôi nhìn lướt qua màn hình của Tề Tĩnh, có mấy chữ "xuất ngoại làm việc" rất lớn, nhưng cô ta tắt nhanh quá, tôi không thấy rõ toàn bộ."
Lộ Nam mỉm cười: "Cô tìm cơ hội, nói với Tề Tĩnh, cô không cẩn thận lỡ miệng trước mặt tôi."
"A?" Đường Thi mất tự nhiên xê dịch thân thể: "Nhưng, ban nãy tôi nói với cô ấy, tôi sẽ giữ bí mật."
Lộ Nam nghiêm túc nhìn cô gái trẻ "đại trí giả ngu" này: "Cả tầng 6 đều biết tính cách cô thế nào, có khi miệng nhanh hơn đầu óc, thỉnh thoảng còn sẽ chơi tâm cơ, tin tức vô ý truyền ra từ miệng cô, rất hợp tình hợp lý, không phải sao?"
Không biết sao, lông tơ sau lưng Đường Thi thoáng cái dựng hết lên - phải, cô ta đa phần thật sự miệng nhanh hơn não, nhưng có khi cũng giả vờ ngốc nghếch, ra vẻ lỡ miệng, bởi vì cô ta phát hiện chỉ cần bày ra dáng vẻ miệng độc nhưng lòng không độc, người khác sẽ không chấp cô ta.
Cô ta bằng bản lĩnh này, trước kia ở các buổi Phẩm rượu nhỏ tránh thoát rất nhiều quy tắc ngầm của các chú các anh già (Đường Thi: kiêu ngạo.jpg).
Nhưng đó đều là những chuyện từ trước, từ đầu năm nay bị Lộ tổng nghiêm khắc răn dạy, đánh đòn phủ đầu, cô ta gần như không khôn lỏi như thế nữa rồi!
"Cô cứ việc nói riêng với Tề Tĩnh, nói tôi nghe xong sắc mặt không dễ coi. Cô ta thông minh hơn cô chút, sẽ hiểu rõ là ý gì. " Lộ Nam nhìn đồng hồ: "Cho nên cô cố ý từ tầng 6 lên đây tìm tôi, chỉ vì nói điều này?"
Đường Thi bỗng nhiên nhớ ra chính sự: "Không phải không phải. Lộ tổng, là thế này, quản lý Hà, anh ta..."
Lộ Nam nghe xong nỗi lo của Đường Thi, bật cười: "Tôi cảm thấy cô hiểu sai rồi. Hà Đào muốn mời cô ăn cơm, là định bảo cô tiếp tục giúp anh ta thám thính tôi sau này sắp xếp công việc thế nào."
Đường Thi lại "A?" một tiếng, vừa mừng vừa hơi thất vọng - không liên quan tới thích quản lý Hà hay không, vốn dĩ cô ta còn tưởng mình rất hấp dẫn chứ.
Lộ Nam cười nói: "Bữa cơm này ăn hay không tùy cô. Chỉ là, đừng đáp ứng anh ta hỏi thăm quá nhanh."
Bỗng chốc, Đường Thi lanh lợi hơn: "Để quản lý Hà đợi phải không? Nếu cho anh ta biết cô còn muốn giao trọng trách cho anh ta, anh ta sẽ kiêu ngạo, phải không?"
Lộ Nam khựng lại.
Đường Thi do dự lên tiếng: "Tôi nói sai rồi?"
"Không, có tiến bộ, thông minh hơn rồi."
Đường Thi cười khì: "À, Lộ tổng, còn có một việc, Dạ Yến Tửu Nghiệp muốn sản xuất lô rượu định chế, nhưng Củng tổng nói muốn nói chuyện riêng với ngài..."
Chuyện rượu định chế, cho dù Dạ Yến Tửu Nghiệp không nói, Lộ Nam cũng sẽ đề ra trong quý 3.
Bây giờ đối phương chủ động, chứng tỏ Dạ Yến Tửu Nghiệp, Nhà tiêu thụ trái nghề làm rượu nửa đầu năm nay nương thế của rượu Hài Hòa Nguyên Xuyên làm ăn tấn tới, đã rất có lòng tin với ngành này, với rượu Hài Hòa Nguyên Xuyên, với Lộ Nam.
Lộ Nam gật đầu: "Tôi biết rồi. Lát nữa tôi sẽ gọi điện thoại cho Củng tổng và Trì tổng. Nhưng..."
Một tiếng "nhưng", khiến Đường Thi lại âu lo: "Nhưng, nhưng cái gì?"
Lộ Nam chán nản gõ bút ký tên: "Lần sao chuyện này, nên xếp lên đầu khi báo cáo trình tự công việc, hiểu chưa?"
Thật là, vừa khen cô ta thông minh hơn, cô ta lại làm chuyện ngốc nghếch.
Lộ Nam đã biết từ rất lâu, năng lực của Đường Thi kỳ thực không chỉ có thế, nhưng tâm tư cô gái này không ở công việc, chỉ mải mê chơi bời và trang điểm chải chuốt.
[Có lẽ cô ấy sống như vậy cũng rất vui vẻ. Không có dã tâm, kiếm tiền đủ tiêu.]
[Nhưng, tướng mạo cô ấy đoan chính, trời sinh khó bị người khác đề phòng, kỳ thực cũng là mầm non làm tiêu thụ tốt.]
Đường Thi muốn le lưỡi, nhưng nhịn xuống: "A a, Lộ tổng, tôi sai rồi."
...
Lộ Nam nói với Đường Thi 20p sau ra ngoài không phải tìm cớ.
"Dũng hướng chức trường" phát sóng, cô là giám đốc rượu Hài Hòa BK, phải tới thăm hỏi rất nhiều khách hàng.
Cô bảo Lý Thanh phân loại những danh thiếp nhận được dựa theo năng lực kinh tế và tiềm năng hợp tác, trong đó một số khách hàng nhỏ có thể để Nghiêm Quan Thành và Lâm Ngữ Ninh đi, nhưng vài người khác cô vẫn phải tự thân xuất mã.
Hôm nay cần gặp vị này, nói ra còn có phần liên quan tới Lộ Nam.
Là Tổng giám đốc Nhất Thành Kiến Trúc.
Nhất Thành Kiến Trúc, chính là công ty kiến trúc lớn ở BK vì tán thưởng bản lĩnh thiết kế của đại Chương tổng mà hợp tác với Tứ Phương Kiến Trúc, cũng là công ty tiếp nhận dự án kỳ 3, kỳ 4 của tòa nhà trung tâm thương mại quốc tế Ô thành.
Nói tóm lại, lắm tiền nhiều của, rất lớn rất to.
"Lưu tổng, chào ngài, tôi là Lộ Nam." Lộ Nam đưa danh thiếp.
Vị Phó Tổng giám đốc Lưu này chừng 50 tuổi, bề ngoài rất giống Phật Di Lặc.
"Lộ tổng, tuổi trẻ tài cao." Ông ta mở miệng gọi Lộ Nam vì Lộ tổng không phải là khách sáo.
Bởi vì người trung gian giới thiệu họ là Chương Lễ.
Tên nhãi này mặc dù ngày thường hay trêu chọc Lộ Nam, nhưng người có thân sơ viễn cận, so với Lưu phó tổng, Lộ Nam dù sao cũng ở Hoa An 2 năm, hợp tác với Tứ Phương Tửu Nghiệp của họ lâu hơn (cộng thêm Chương Lễ đánh chết cũng không muốn thừa nhận năng lực cá nhân của Lộ Nam xuất chúng).
Cho nên, lúc Chương Lễ tiến cử, hết sức trịnh trọng giới thiệu thân phận của Lộ Nam.
Nhất Thành Kiến Trúc quả thật có ý tưởng làm Nhà tiêu thụ rượu.
Với tài lực của họ, chưa chắc không thể lấy được quyền tiêu thụ một bộ phận Quốc tửu ở BK.
Nhưng bỏ tiền lại hơi không có lời: phải tuân theo điều kiện đặt hàng, hạn chế số lượng mua hệ liệt Bạch sứ, thực hiện tiền ký quỹ siêu cao...
Đây chính là địa vị của Quốc tửu ở trong nước, ở BK, ký Nhà tiêu thụ cũng kiêu ngạo như vậy, là các xưởng rượu trắng khác trong thời gian ngắn không thể vượt qua.
Nhất Thành Kiến Trúc có tiền, nhưng lần đầu ký hợp đồng tiêu thụ rượu, bọn họ không muốn tự dưng bỏ ra 200-300 triệu vào ngành rượu trắng lại chỉ nhận được giới hạn mua 1/5 hoặc 1/6 hệ liệt Bạch sứ.
Trùng hợp Chương Kỳ hiện giờ đang hợp tác sâu với bọn họ, ngẫu nhiên trò chuyện nói về chủ đề này, anh ta bèn giới thiệu rượu Hài Hòa Nguyên Xuyên cho họ.
Anh trai mở lời, em trai chạy gãy chân.
Mặc dù Chương Lễ cũng không hiểu, anh trai vì sao phải làm "Lôi Phong sống" (người tốt),nhưng anh ta có ưu điểm là - tuyệt đối phục tùng anh trai từ nhỏ.
Cho nên mới thúc đẩy Lộ Nam và Phó TGĐ Nhất Thành gặp mặt hôm nay.
Lưu tổng cho dù muốn thử thủy, há mồm cũng nói tới hợp đồng 20 triệu tệ.
Lộ Nam trong lòng nhanh chóng tính ra số lượng rượu, phỏng đoán, mục đích ban đầu mà Nhất Thành Kiến Trúc ký hợp đồng chắc cũng không khác mấy so với Tứ Phương Kiến Trúc: tặng rượu cho khách, chiêu đãi khách hàng.
2 hạng này có thể tiêu hao đa phần số lượng rượu.
Nghĩ tới đây, Lộ Nam cân nhắc, đề nghị: "Nếu là vậy, tôi đề nghị quý công ty có thể ký hợp đồng tiêu thụ theo kênh phân phối nhà hàng và Đoàn mua."
Lưu tổng mặc dù trước kia không làm rượu, nhưng chìm nổi thương trường, suy đoán cũng hiểu được, bèn cười nói: "Lộ tổng đề nghị hợp ý tôi."
Ký kênh phân phối nhà hàng là bởi vì công ty họ có mấy khách sạn hợp tác, bình thường chiêu đãi khách hàng đều tới đó, nếu lên tiếng muốn cung cấp rượu cho họ, chắc không có vấn đề gì; kênh phân phối Đoàn mua thì càng dễ hiểu, ngày lễ ngày tết tặng quà chỉ nhiều không ít.
Lộ Nam còn đề nghị: "Thực ra quý công ty cũng có thể suy nghĩ mở một cửa hàng trưng bày, đưa thẻ VIP cho khách hàng, để họ tự lấy."
Nước sâu trong chuyện này, Lộ Nam không cần lắm lời.
Lưu tổng "a" một tiếng, hỏi rõ: "Nghe Lộ tổng nói vậy, công ty tôi muốn mở một cửa hàng trưng bày rượu Hài Hòa, mức hợp đồng 20 triệu tệ chỉ sợ không đủ?"
[Khụ khụ, đương nhiên không đủ.]
[Đương nhiên là càng nhiều càng tốt.]