"A~ anh cho rằng, em định đi một mình?" Lộ Nam ngồi ghế lái phụ, bất giác sán lại gần Trần Kiêu, muốn nhìn kỹ vẻ mặt anh.
Trần Kiêu bất đắc dĩ nhìn cô: "Dựa vào tính cách không sợ gian nguy, vượt khó mà lên của Lộ tổng ngài, e rằng càng biết yến vô hảo yến, càng muốn tới."
Lộ Nam gật gù, thẳng người lên, dựa vào lưng ghế, đeo dây an toàn: "Người hiểu ta, Trần tổng đó."
"Đi thôi, buổi sáng anh bảo đưa em thấy một người." Trần Kiêu nhoẻn cười, vươn tay khởi động xe: "Là cha dượng của anh."
Lộ Nam:??
"Chờ chút! Anh nói lại xem, thấy ai?"
"Cha dượng của anh. Đừng căng thẳng, không phải muốn dẫn em đi gặp trưởng bối trong nhà." Trần Kiêu vội vàng giải thích: "Ông ấy là người rất thú vị, mặc dù là cha dượng của anh, nhưng thực tế hàng ngày chung sống giống bạn thân hơn. Anh mang em đi gặp ông ấy, một là muốn ông ấy thấy người anh thích; hai là, suy nghĩ tới ban Thị trường nước ngoài khai phá thị trường nước Mỹ khó khăn, anh muốn tiến cử ông ấy cho em. Ông ấy là nhà phân tích độc lập nổi tiếng, hiểu thâm sâu về hàng tiêu dùng nhanh ở Mỹ, có lẽ có thể trợ giúp em."
Cha dượng như bạn ư? Cũng dễ hiểu, dù sao ở đây có khác biệt văn hóa.
Chỉ có điều...
Lộ Nam hơi tò mò: "Theo lời anh nói, cha dượng anh có năng lực, có quan hệ, có thể trợ giúp cho ban Thị trường nước ngoài, vậy vì sao ông ấy không hỗ trợ Trần tổng?" Trần tổng ở đây ý chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-khi-moi-vua-nhap-chuc/1838104/chuong-405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.