“Em muốn ăn gì?” Trình Nguyên không trả lời mà hỏi Cố Diễn.
“…” Cố Diễn cảm giác mình sắp bị lằng nhằng đến vô phương cứu chữa.
Thấy chàng trai không mở miệng, Trình Nguyên đành tự mình làm chủ, gọi những món có vẻ Cố Diễn rất thích ăn, cùng vài chai bia và mấy đặc sản của Black.
Cố Diễn ghi nhớ những món Trình Nguyên đã gọi, cậu bước ra cửa, đăng ký ở quầy lễ tân sau đó bê vài thứ Trình Nguyên muốn trở về phòng, dọn đồ ăn lên khắp bàn con.
Trình Nguyên cầm lấy đồ khui, khui hai chai bia gọn lẹ rồi đưa Cố Diễn một chai.
“Giờ làm việc không thể uống, xin lỗi.” Cố Diễn lạnh nhạt nói.
Trình Nguyên rụt tay về, đứng lên bước ra một góc tường, lấy điện thoại gọi cho quản lý.
“…” Khóe miệng Cố Diễn hơi giật, chỉ có thể nhận mệnh nói, “Tôi uống.”
Trình Nguyên nở nụ cười tươi hơn hoa, nhìn Cố Diễn cầm lấy chai bia, trong lòng hắn đang ủ mưu xem làm sao mới khiến cậu quá chén đây.
Ai ngờ không đợi đến lượt hắn tính toán, tửu lượng Cố Diễn không tốt lắm, uống hai chai đã ngà ngà say rồi.
Đương nhiên Cố Diễn sẽ không để mình say khướt bên cạnh Trình Nguyên, hai chai vào bụng đã đủ, bất luận Trình Nguyên dụ thế nào cũng không uống tiếp tục, cậu cố gắng duy trì trạng thái tỉnh táo hai phần.
Trình Nguyên từ từ áp sát vào Cố Diễn, hơi thở trong miệng Cố Diễn phả ra trên mặt Trình Nguyên.
Trình Nguyên cảm giác cả người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-gap-ga-than-kinh/2514903/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.