Tuy Cố Diễn không có phản ứng gì, nhưng cậu tin Trình Nguyên, cậu biết rõ nếu Trình Nguyên nói “quen biết” tự nhiên không phải dạng “quen biết” thông thường, mà Lưu Giác thích nhất là chơi mấy ngôi sao trẻ trung xinh đẹp, nghĩ cũng hợp lý.
Nhiễm Thiên ngồi bên cạnh im lặng nghe hai người đối thoại, trực giác phụ nữ cho cô thấy rõ tâm tư của Trình Nguyên ngay từ lần đầu tiên gặp, vị trí Trình Nguyên bỗng thấp xuống một bậc trong lòng cô.
Lúc này, buổi biễu diễn đã bắt đầu.
Nhưng ba người chẳng còn tâm trạng nào thưởng thức, ánh mắt Trình Nguyên sáng quắc nhìn Cố Diễn, ánh mắt Nhiễm Thiên thì đảo quanh trên người Cố Diễn và Trình Nguyên, còn Cố Diễn, cậu vốn không hề quan tâm Hàn Gia, hai bên còn bị bốn con mắt xoáy sâu vào mình như thiêu đốt, suýt nữa đâm thủng mấy lỗ trên người, còn lòng trí đâu mà xem ca nhạc nữa!
Buổi trình diễn kéo dài 2 giờ cứ thế kết thúc, Trình Nguyên như con chó ngoắt ngoắt cái đuôi, nhìn Cố Diễn lấy lòng, “Cố Diễn, tôi đưa em về nhà được không?”
“Không được.” Cố Diễn coi Trình Nguyên như không khí, đứng dậy quay đi với Nhiễm Thiên.
Biểu cảm Trình Nguyên hết sức âm u, cái nhìn như dao cắt quăng về phía Nhiễm Thiên.
“Nguyên thiếu, muốn đi Noãn Dạ với bọn em không?” Lưu Giác lại tìm đường chết, lon ton đến trước mặt Trình Nguyên hỏi.
Trình Nguyên ngẩn người vốn muốn từ chối, nhưng nghĩ lại tình sử phong lưu của Lưu Giác, không chừng có thể học hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-gap-ga-than-kinh/2514901/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.