Editor: Calcium
Lúc Tư Hiền trở về phòng đã là hai tiếng sau, Hướng Ngạn vẫn còn đang ngủ, thoạt nhìn không yên ổn lắm. Tư Hiền liền buông cháo, đi rửa tay, sau đó sờ thử độ ấm trên trán Hướng Ngạn - vẫn còn sốt, lại không ra mồ hôi, xem ra chỉ uống thuốc thì khó mà hết được.
Tư Hiền không lập tức đánh thức Hướng Ngạn, sau khi thay quần áo liền rót cho anh một ly nước ấm, sau đó đặt tô cháo lên đầu giường, lúc này mới nhẹ giọng gọi: "Học trưởng, dậy, dậy."
Đôi mắt Hướng Ngạn thoáng giật giật, nhưng không lập tức tỉnh lại.
Tư Hiền cười khẽ một chút, lại gọi anh thêm mấy tiếng.
Hướng Ngạn lúc này mới chậm rãi mở mắt, nhíu mày, hiển nhiên đang không thoải mái. Dường như sau đó có thể lập tức ngủ ngay được vậy.
Tư Hiền không nâng anh dậy ngay mà đứng dậy tìm một chiếc khăn lông bản thân mang theo, sau đó vào toilet thấm ướt chiếc khăn rồi về giường lau mặt cho anh, thứ nhất có thể khiến anh bớt khó chịu, thứ hai là để anh tỉnh táo hơn một chút.
Cảm giác mát mẻ trên mặt khiến Hướng Ngạn thanh tỉnh khá nhiều, anh nhìn Tư Hiền hỏi: "Mấy giờ rồi?"
Tư Hiền đem đồng hồ cho anh tự xem.
Hướng Ngạn sau khi nhìn thời gian, lại nhìn Tư Hiền nói: "Em cứ theo mọi người đi chơi đi, anh không sao đâu."
Tư Hiền kéo thêm một cái gối khác lại, đặt lên đầu giường sau đó hơi nâng Hướng Ngạn dậy. Hướng Ngạn nhíu mày càng sâu, vì sốt nên thỉnh thoảng đau đầu khiến anh không thoải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-de-chuoc-loi/1807228/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.