Cố Loan Loan mở to hai mắt, thầm nghĩ, này, đừng tưởng rằng tôi không phát hiện ra anh đã nhúng qua nước canh suông nhé!
Nhưng là…… Diệp Cửu Chiêu gắp thức ăn cho cô à?
Cố Loan Loan nở nụ cười, ăn vào trong miệng, biết ngay mà, quả nhiên không đủ cay!
Diệp Cửu Chiêu thường gắp thức ăn cho cô, hai mắt Cố Loan Loan trông mong nhìn ớt cay, tìm kiếm cơ hội nhúng đũa vào bát súp đỏ hồng, hai người cứ đấu nhau như vậy.
Mấy người đàn ông giật giật khóe miệng, nam thần Diệp cao ngạo, lạnh lùng của bọn họ đâu rồi?
Tùy Thiến nắm chặt đôi đũa, bàn tay bị nắm đến trắng bệch và màu đen của đôi đũa tạo thành sự đối lập rõ rệt.
Lúc kết thúc, Diệp Cửu Chiêu liền đi vệ sinh, cuối cùng Cố Loan Loan cũng thoát khỏi bát canh suông, đáng tiếc, cô đã ăn không vô nữa……
Tùy Thiến đứng lên, nói: “Mình cũng đi vệ sinh.”
Chậm rãi đuổi kịp.
Diệp Cửu Chiêu từ bên trong đi ra, liền thấy Tùy Thiến đứng chờ ở lối đi nhỏ bên ngoài. Đối phương vừa thấy anh, đầu tiên là nở nụ cười. Anh cũng không thèm nhìn tới, cười không ngọt bằng Loan Loan, lại cười còn không thật bằng Loan Loan nữa.
“Anh Diệp Cửu......”
Diệp Cửu Chiêu ngừng một chút.
“Em.....Thích anh.”
Diệp Cửu Chiêu nhấc chân định đi, lại bị cô gái ở phía sau giữ chặt, anh lập tức tránh thoát, chỉ nghe cô gái dùng giọng nặng nề nói: “Em vừa gặp đã thích anh rồi, xin cho em một cơ hội.”
Diệp Cửu Chiêu quay lại, cau mày, đáp: “Cô gặp tôi được mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-cung-vo-nhu-mang/82550/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.