Trong lúc tôi nhàm chán ngồi lướt mạng thì bỗng chợt thấy một tài khoản có tên là ‘‘Khi nào đỗ đại học Y thì đổi tên’’. Linh cảm mách bảo tôi có thể đây chính là Đào Diệu - người đã biến mất không để lại một dấu vết mấy ngày nay.
Khi tôi nhấn vào trang cá nhân của tài khoản đó, tôi bỗng thấy tự hào về linh cảm của mình. Trúng phóc luôn! Nhưng đó không phải vấn đề chính, vấn đề chính là bài viết mới nhất Đào Diệu đăng là bức ảnh cô ta đang tận hưởng niềm vui ở một nơi xa. Nơi nào thì tôi không rõ.
Nhưng mà tôi có chút thắc mắc, người bình thường nếu gây tai nạn thì cũng sẽ bỏ trốn, biệt tăm biệt tích. Đằng này Đào Diệu cũng trốn, nhưng lại công khai đăng bài trên trang cá nhân. Là trốn dữ chưa? Hoặc là… Có kẻ nào đó đứng sau đã ra lệnh đồng thời cũng bảo vệ cô ta?
Khả năng đó tôi nghỉ chỉ có trong tiểu thuyết, vì chơi cùng nhau mấy năm, tôi biết Đào Diệu sẽ không phải con người giận quá mất khôn, trở thành con cờ trong tay người khác. Ấy thế mà lúc ấy tôi không biết, suy nghĩ vô tình xuất hiện trong đầu tôi lại là đúng, kẻ đúng sau thật sự là…
- - -
Tôi đã gửi cho Mộc Huy link tài khoản của Đào Diệu. Cậu xem xong thì nhắn lại tôi một câu như thế này:
‘‘Chắc là lần đầu làm chuyện ấy nên còn bỡ ngỡ:))’’
Tôi đọc xong tin nhắn kiểu: Ủa bạn ơi? Hình như đó đâu phải trọng tâm?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-chi-muon-ben-nguoi-van-kiep/3439893/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.