‘‘Nộp năm chục nếu còn tiếp tục gây chuyện.’’
Và thế là sáu con mắt nhìn chằm chằm về phía anh, anh nói:
‘‘Nhìn gì?’’
Tôi hỏi lại anh: ‘‘Đến cả em mà anh cũng thu tiền?’’
‘‘Em là ngoại lệ.’’
‘‘Đúng là chồng mình có khác, gả đúng người rồi nè cả nhà.’’ Tôi cười một tiếng, đi lại ôm anh thật chặt, đu lên người anh. Anh cũng thuận theo mà đỡ dưới m*ng tôi để tôi không ngã.
Mộc Huy:’‘Không ấy mình về đi Thẩm Tư?’’
Thẩm Tư cốc yêu một cái vào đầu Mộc Huy:’’‘Lại hỗn rồi, anh bằng tuổi em đâu mà kêu tên không như vậy.’’
‘‘Dạ, vậy mình về đi chú Tư?’’
‘‘Chú? Em kêu anh bằng chú? Đồ nhóc ác này, xem anh đây.’’
‘‘Gì? Chú định làm gì cháu? Này nhá, cháu có Miên Nam bảo kê đấy, ngon nhào vô.’’
Tôi đang đu trên người anh thì bị Mộc Huy réo tay, giật mình buông tay ra suýt thì ngã ngửa ra sau, may mà có chồng tôi đỡ. Lúc này, tôi quay ra sau nhìn Mộc Huy đang ở tư thế không rõ tên, tôi bật cười rồi bảo:
‘‘Hết cứu rồi Huy nhé, mình không bảo kê được đâu.’’
Chồng tôi cũng gật đầu phụ họa, còn nói thêm:
‘‘Chuyện chồng chồng riêng tư nên về phòng đóng cửa tắt đèn bảo nhau.’’
Tôi nghe xong quay phắt sang nhìn anh.
‘‘Anh bảo gì cơ?’’
‘‘Tôi có bảo gì đâu, miệng nó tự nói chứ bộ.’’
‘‘Hừm.’’ Tôi nhéo nhẹ mũi anh, sau đó người bất chợt run một cái vì lạnh. Tôi nũng nịu nói:
‘‘Em muốn về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-chi-muon-ben-nguoi-van-kiep/3429139/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.