Xe lại tiếp tục lăn bánh sau khi tôi đã chọn xong khu đất đẹp để kinh doanh bánh và hoa. Địa điểm tiếp theo chúng tôi sẽ đến là… Ờm, tôi cũng không biết là đi đâu nên quay ra hỏi người đang nắm trong tay sinh mạng của tôi.
‘‘Mộc Huy, mình đi đâu vậy?’’
‘‘Mình tưởng cậu biết rồi?’’
‘‘À… Mình không biết gì luôn.’’
‘‘Xùy, cậu ra vẻ quá à.’’
‘‘Thích vậy đó được không?’’
‘‘Không, ai cho.’’
‘‘Thích đó thì sao.’’
‘‘Thì thôi.’’
‘‘Vậy rốt cuộc mình đi đâu?’’
‘‘Đi ra nghĩa địa.’’
‘‘Hả?’’
‘‘Ủa lộn, đi vòng vòng quanh thành phố nào xe không chạy được nữa thì về.’’
‘‘Thật luôn?’’
‘‘Thật chứ sao không? Cậu nghĩ mình sẽ đùa sao?’’
‘‘Mình mong là cậu đùa.’’
‘‘Nếu là thật thì sao?’’
‘‘Thì giờ cậu rẽ vào bệnh viện là hợp lí.’’
‘‘Ấy, thôi để mình tìm chỗ chơi ha?’’
‘‘Ừm. Cũng được.’’
‘‘Cậu muốn chơi gì?’’
‘‘Tớ muốn đấm cậu.’’
‘‘Mình là người văn minh, không nên đấm bạn thân như thế.’’
‘‘Không đấm?’’
‘‘Ừm ừm, đúng vậy.’’
‘‘Vậy mình đá.’’
‘‘Cũng không được.’’
‘‘Không được? Vậy mình đánh.’’
‘‘Sao cậu bạo lực thế? Bạo lực thế bao giờ mới lấy được chồng?’’
‘‘Mình lấy chồng rồi mà.’’
‘‘Ờ ha? Mình quên mất.’’
‘‘Não cậu cá vàng ghê.’’
‘‘Não cá vàng thì kệ mình.’’
Tôi đang tính nói với Mộc Huy thì nghe tiếng chuông điện thoại kêu, tôi lấy điện thoại từ trong túi ra. Trên màn hình hiện hai chữ ‘‘Thần Thần’’, tôi nhanh tay bấm nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-chi-muon-ben-nguoi-van-kiep/3421569/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.