Những phút giây yên bình đã biến mất để nhường chỗ cho khoảng thời gian giải tỏa căng thẳng. À thực ra thì tôi cũng không căng thẳng lắm, tại có làm việc gì đâu mà căng thẳng. Chủ yếu là nói cho oai… Hì!
Vừa hay lai đúng lúc chồng già nhà mình rửa bát xong, tôi bắt đầu chuyên mục lên kế hoạch cho tương lai của mình. Xuất thân từ một gia đình có truyền thống về nghề nghiệp không rõ ràng, ừ thì đúng là không rõ ràng thật bởi mỗi người trong nhà lại làm một nghề khác nhau. Ông nội tôi từng là giáo sư của đại học nọ, ba tôi thì lại làm Chủ tịch Hội đồng quản trị của Mộc thị. Còn mẹ tôi thì đỉnh khỏi bàn, mình bà cân hai nghề. Chủ tịch công ty về mảng trang sức ư? Chuyện nhỏ! Bà chủ của một chuỗi cửa hàng phụ kiện dành cho phái nữ ư? Chuyện nhỏ luôn! Đấy là đối với mẹ tôi thôi, chứ tôi là tôi thấy cực kì cực kì tự hào khi có một người mẹ tuyệt vời như vậy.
Quay lại với chủ đề chính, vì xuất thân từ gia đình như vậy nên tôi quyết định sẽ… Làm chủ một bánh và hoa nhỏ. Đây là ý tưởng tôi mới nghĩ ra. Thay vì người ta có thể mất vài chục phút để đi từ cửa hàng bánh đến tiệm bán hoa, thì ở đây, tôi kết hợp cả hai cái lại. Quá là tiện lợi! Cực kì hợp lí! Doanh thu chắc chắn sẽ cao!
Ừ, nhưng mà đấy là viễn cảnh của tương lai, còn giờ thì… Chắc là cũng không lâu đâu, khoảng chục năm nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-chi-muon-ben-nguoi-van-kiep/3421563/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.