Phòng thí nghiệm bây giờ chỉ có độc nhất ba người. Bạch Thiên bỏ chân xuống dưới, chồm người tới trước, chống cằm nhìn chằm chằm khuôn mặt đang ửng đỏ của Khiết Du.
“Hôm nay còn dắt theo bạn học xinh đẹp như vậy?”
Cô nàng từ lúc nhìn thấy Bạch Thiên cho tới bây giờ cứ nhìn mãi không dời mắt đi nơi khác được. Chả trách, vẻ ngoài của cậu ta quả thực có một sức hút khó lòng cưỡng lại.
Vừa nghe Bạch Thiên khen một câu cô đã đỏ ửng từ mặt sang tới tai.
“Tôi là Khiết Du, bạn học cấp ba của Hoàng Minh. Rất vui được gặp cậu.”
Sắc mặt của Bạch Thiên đổi đổi. Nhìn hai người họ không giống như người yêu. Nhưng rõ ràng là thái độ của Hoàng Minh có chút không bình thường. Bạch Thiên tiếp tục nói.
“Tôi là Bạch Thiên. Khóa dưới của anh ta.” Vừa nói vừa chỉ vào Hoàng Minh. Nói xong liền hướng của Hoàng Minh mà tiếp tục nói. “À…anh nói có chuyện tìm tôi. Là chuyện gì vậy?”
Hoàng Minh nhìn hai người họ một đưa, một đẩy mà tối sầm cả mặt. Chân mày chau lại sắp dính cả vào nhau.
“Việc đề tài thôi. Cậu cũng đừng gặp ai cũng bày ra cái nét thân thiện như vậy. Hết sức khó coi.”
Khiết Du ở bên cạnh đơn giản nghĩ là Hoàng Minh vì thân thiết nên nói đùa nên cười tươi vỗ vỗ vào vai anh.
“Cậu cũng nghiêm túc quá rồi haha. Làm quen có một chút mà cậu giống như ăn phải giấm ấy.”
Chính Hoàng Minh cũng nhận thấy mình có chút để tâm khó hiểu về chuyện này. Khi nào mà chỉ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-chan-menh-bach-ho-thien/883667/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.