Những gian nan thi lên năm đầu trung học rốt cục cũng đã trôi qua, La Tiểu Nặc thở một hơi dài, bây giờ sẽ làm gì nhỉ? La Tiểu Nặc chợt nhớ tới lúc mình học trung học rất thích đi đến một quán ăn, không biết bây giờ quán có mở cửa không? Nơi đó chân giò đường phèn là tuyệt nhất, trước kia cô thích nhất là vào ngày nghỉ cùng mấy đứa bạn đến quán ăn một bữa, nghĩ tới đây La Tiểu Nặc không nhịn được nuốt vài ngụm nước miếng, đi xem một chút đi. Nghĩ tới, La Tiểu Nặc lập tức đi về phía đó.
Thật vất vả đi tới vùng lân cận này, quả nhiên quán đã mở, quán có tên gọi ‘cơm là thép’.
La Tiểu Nặc hình như đã nghe được tiếng gọi của chân giò heo từ bên trong, vội vàng đi vào.
"Ông chủ, một xuất chân giò đường phèn."
"Rất xin lỗi, phần chân giò đường phèn cuối cùng vừa mới được bán rồi."
"Sao? ? ! ! Bán rồi." La Tiểu Nặc đáp một câu, một khuôn mặt nhỏ nhắn gục xuống, sự thất vọng không lời nào có thể miêu tả được. Ông chủ buồn cười nhìn cậu bé kia. Chợt La Tiểu Nặc nhạy cảm khẽ động, nhìn thấy tên đầu sỏ vừa "đoạt" đi chân giò đường phèn của mình. Là một cậu bé mập, có dđlqđ vẻ khoảng mười một mười hai tuổi, mặc đồng phục học sinh chỉnh tề bộ dạng khỏe mạnh kháu khỉnh rất đáng yêu. Hơn nữa, hơn nữa, tên đầu sỏ còn đang cầm chân giò đường phèn mà cô thèm thuồng đã lâu, màu sắc và hương vị này, ôi!!
Rốt cuộc La Tiểu Nặc hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-cai-tao-vo-cam-ba/34706/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.