Edit: hochi
Rất nhanh đến chủ nhật, sáng sớm La Tiểu Nặc đã đứng lên trái ba vòng, phải ba vòng làm động tác tập thể dục theo đài. Nghĩ tới 3000 m đó, cô lập tức cảm thấy nhức đầu. “A!!! Sao nhanh như vậy đã chủ nhật rồi!! Nếu chạy xong 3000 m, dù không chết cũng đi nửa cái mạng! Hu hu”. La Tiểu Nặc ở trong sân nhà mình ngửa mặt lên trời kêu rên.
Tiếng vang kỳ lạ này vậy mà lại hấp dẫn cha La đi tới. Chỉ thấy cha La thần thần bí bí cầm một cái hộp đi tới bên cạnh Tiểu Nặc: “Khụ khụ, Tiểu Nặc, nghe mẹ con nói, hôm nay con muốn thi chạy bộ với bạn học hả?”
“Vâng!” La Tiểu Nặc có phần không còn hơi sức trả lời.
Cha La phóng khoáng cười một tiếng, vỗ vỗ bả vai Tiểu Nặc nói: “Đừng quá lo lắng..., con gái của cha là đứa bé dũng cảm nhất, sợ cái gì chứ, cha và mẹ sẽ vĩnh viễn ở phía sau con ủng hộ con“. Cha La từ phía sau móc ra cái hộp thần bí đưa cho Tiểu Nặc tiếp tục nói: “Cái này là quà tặng động viên con của cha, hôm qua vừa mua đấy, mau mở ra xem một chút đi“. Cha La vẻ mặt chờ mong nhìn vào La Tiểu Nặc nói.
La Tiểu Nặc nghi ngờ nhìn cái hộp thần bí kia, cầm lấy lắc lắc, có vẻ nặng, là cái gì nhỉ? Mở ra vừa nhìn, lại là một đôi giầy Nike. Vào những năm này, giá tiền một đôi Nike cũng bằng với một tháng tiền chi tiêu của gia đình bình thường rồi. La
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-cai-tao-vo-cam-ba/1897094/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.