Edit: hochi
Bạch Yến Linh đi theo sau Hà Hạo Hiên trở lại chỗ đám người, La Tiểu Nặc nghi ngờ nhìn Hà Hạo Hiên, bọn họ đi làm gì nhỉ? Ở đây mọi người e rằng đều có nghi vấn này.
Hà Hạo Hiên mang theo nụ cười trước sau như một nói với La Tiểu Nặc: “Chúng tôi vừa đi bàn bạc một chuyện“. Một chuyện? Là chuyện gì nhỉ? La Tiểu Nặc nhìn ánh mắt của Hà Hạo Hiên hỏi như vậy. Hà Hạo Hiên cười lắc lắc đầu. La Tiểu Nặc cũng đành thể thôi, cùng lắm thì về sau lại moi từ trong miệng cậu ra là được, bây giờ còn có chuyện quan trọng hơn phải làm!
“Sao rồi? Cô suy nghĩ đến đâu rồi?” La Tiểu Nặc mỉm cười nhìn Bạch Yến Linh hỏi, nhìn kỹ lại mặc dù bây giờ Bạch Yến Linh còn đang là cô bé LOLI, nhưng vẫn nhìn ra được hình dáng sau khi lớn lên, buồn cười vậy mà mình lại không nhận ra ngay từ đầu, có thể là thời gian qua quá vui vẻ, khiến cô quên luôn người “bạn” tốt nhất của cô.
Bạch Yến Linh hậm hực nói: “Tôi muốn thi với cô“. Cô ta nhìn những người đứng xung quanh La Tiểu Nặc bên cạnh Quách Văn Văn mặt kiên định và Hà Hạo Hiên với dáng vẻ nhẹ nhàng, đối với cô gái trước mắt này, cô ta có một sự căm thù không nói ra được. Trời mới biết kể từ khi cô ta học tiểu học năm thứ ba lần đầu tiên nhìn thấy Đường Vĩ thì đã có loại tim đập nhanh đến nỗi cảm giác không có cách nào hô hấp, cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-cai-tao-vo-cam-ba/1897093/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.