Chương trước
Chương sau
Edit: hochi

Thấy cảnh tượng này Quách Văn Văn không nhịn được cười ha ha thành tiếng.

“Hôm nay cuối cùng tôi biết cái gì gọi là kinh ngạc, cái gì gọi là báo ứngmất mặt. Tiểu Nặc cậu thấy không, điều này thật sự là khiến lòng ngườihả hê đấy!” Quách Văn Văn vừa cười đến nỗi nghiêng trước ngữa sau vừavỗlưng La Tiểu Nặc nói.

La Tiểu Nặc nghe thấy Quách Văn Văn nói như thế cũng bị chọc cười, cái mặt lạnh như tủ đông này của Đường Vĩcũng không phải là không có chỗ dùng chút nào, ít nhất khiến cho mọingười lúc này chẳng ai dám ho he gì.

Tiếng cười hai người càngthêm khiến Bạch Yến Linh vốn đang lúng túng tức đến xanh mét cả mặt mày. Đúng lúc này, Hà Hạo Hiên chậm rãi đi tới. La Tiểu Nặc đứng ở một bêntựa như việc không liên quan đến mình, đợi xem Yến Linh biểu diễn tròhề. Quả nhiên, cô vẫn như cũ bước một đi đến bên cạnh Hà Hạo Hiên trướcrồi dịu dàng nói: “Chào anh. Anh chính là anh Hà Hạo Hiên phải không? Em là học sinh năm đầu, em tên là Bạch Yến Linh. Rất hân hạnh được biếtanh“.

Cậu bé mập vẫn chưa trả lời, bên cạnh đã truyền đến giọngoang oang của Quách Văn Văn: “Ôi, tôi tự hỏi cũng từng die,n;da.nlze.qu;ydo/nn thấy qua người không biết xấu hổ, nhưng không biết xấu hổ thế này thật đúng là lần đầu tiên nhìn thấy. Cũng không biết là aivừa rồi vẫn bảo tôi giới thiệu Tử Dương tam kiệt kia mà, bây giờ thì tốt rồi, không cần chỉ rõ ngược lại người nào cô ta cũng đều biết. Loạicông lực này thật đúng là không phải người bình thường có thể làm đượcđiều đó đâu“.

La Tiểu Nặc cười đến lạc cả giọng đập Quách Văn Văn một cái, người này thật đúng là câu nào cũng không giấu được, thật đúng là một chút thể diện cũng không chừa lại cho người khác.

Lời vừa nói ra này, sắc mặt của Bạch Yến Linh cũng biến thành trắng bệch, HàHạo Hiên có chút tò mò nhìn La Tiểu Nặc bên này một cái, vẫn duy trì tốt phong độ trước sau như một cậu ta hỏi “Xin chào, tôi chính là Hà HạoHiên. Rất hân hạnh được biết cô“.

Bạch Yến Linh hơi mất tự nhiênlại đem chuyện đầu đuôi nói cho Hà Hạo Hiên. Trong đó dĩ nhiên khôngquên thêm mắm thêm muối, có ý ám chỉ. Mà chân mày Hà Hạo Hiên cũng theonhững lời nói đó càng chau càng chặt, sau khi nghe xong mới chậm rãigiãn ra. Trái với Quách Văn Văn đang nắm chặt lấy tay của mình, ngượclại La Tiểu Nặc không có lo lắng chút nào, mặc dù cô với cậu bé mập quen biết thời gian không dài, nhưng chẳng hiểu sao lại có sự tin tưởng, bọn họ là bạn tốt mà.

Nét mặt Hà Hạo Hiên vẫn nhu hòa, khiến ngườita không thấy rõ cậu đang nghĩ cái gì. Cậu nghĩ một lát rốt cuộc mởmiệng nói: “Ý của cô là bảo tôi suy nghĩ xem về mặt học tập La Tiểu Nặccó biểu hiện gì khác thường đúng không?”

Thật vất vả được đáp lạiBạch Yến Linh vội vàng gật đầu nói: “Đúng, đúng vậy“.

“Để tôi nghĩ xem nào, nếu nói như vậy, thật đúng là có, La Tiểu Nặc quảthật có một vài điểm quái dị“. Hà Hạo Hiên như có điều suy nghĩ nói.

“Cậu nói bậy, sao cậu có thể nói như vậy, cậu là một tên lường gạt“. Quách Văn Văn khó nén tức giận hét lên.

“Văn Văn, đừng như vậy, cậu bé mập nói như vậy nhất định là có nguyên nhâncủa cậu ấy, cậu đừng kích động như vậy“. Mặc dù La Tiểu Nặc cũng giậtmình vì lời của cậu bé mập nói, nhưng vẫn lựa chọn tin tưởng, khuyêngiải Quách Văn Văn.

Bạch Yến Linh cười hả hê nói: “Đúng vậy, họctỷ Quách, chân tướng của sự thật luôn làm cho người ta khó có thể chấpnhận, chị cũng đừng khó chịu quá“.

Quách Văn Văn nổi trận lôiđình mà muốn xông tới đánh cô gái chết tiệt kia hai bạt tai, lại bị LaTiểu Nặc kéo.”Đừng như vậy, tin tưởng tớ, tin tưởng cậu ấy“.

Quách Văn Văn có chút bi thương nhìn sự quật cường kiên trì của La Tiểu Nặc,cô không biết vì sao một người từ trước đến giờ luôn thiếu cảm giác antoàn vào bạn tốt lại ở thời điểm này có sự kiên trì kiên die,n;da.nlze.qu;ydo/nn định như vậy, nhưng cô biết nếu cuối cùng Hà Hạo Hiênvẫn lựa chọn phản bội tình bạn của họ, e rằng đời này Tiểu Nặc cũng sẽkhông tin tưởng một ai nữa.

Mắt Bạch Yến Linh thờ ơ nhìn QuáchVăn Văn và La Tiểu Nặc, lại cười duyên nói với Hà Hạo Hiên: “Học trưởngHà, không biết học tỷ La Tiểu Nặc quái dị ở điểm nào, anh có thể nói cho mọi người nghe không?”

Hà Hạo Hiên ý vị sâu xa nhìn La Tiểu Nặc, nhắm mắt lại, khóe miệng nhếch lên, nói: “Cậu ấy quả thật rất quái lạ,đến nỗi ngay cả tôi cũng không biết rõ“. Nói đến đây, cậu dừng lại mộtchút, thái độ trở nên nhu hòa điều mà mọi người chưa từng thấy qua, nụcười thanh nhã mà đầy ý nghĩa. Mở đôi mắt to lấp lánh nhìn chằm chằmBạch Yến Linh nói: “Tôi thật sự cảm thấy rất kỳ quái, tại sao đến bâygiờ cậu ấy cũng chưa chịu đứng ra vạch trần lời nói dối vụng về của cáingười này nữa?”

Nghe xong lời này, người vây xem chung quanh cũng không khỏi hít vào một hơi, này, những lời này có nghĩa là bọn họ muốnnhư vậy sao? La Tiểu Nặc cười một tiếng, cô cũng biết cậu bé mập sẽkhông phản bội cô.

Gương mặt Bạch Yến Linh phờ phạc gượng gạo cười nói: “Học trưởng Hà, anh... anh đang nói đùa à. Chúng em nói đều là sự thật mà“.

Hà Hạo Hiên vẫn đang giữ nụ cười cũ, cậu đi về phía La Tiểu Nặc, mang trên mặt một nụ cười vô cùng dịu dàng, khom người như một kỵ sĩ đang hành lễ theo tiêu chuẩn, nửa cúi người xuống nói: “Công chúa điện hạ, nàng đãkhông muốn tự mình vạch trần lời nói dối của nàng ta, xin cho ta bảo vệquyền lợi của nàng, để ta vì nàng nói rõ chân tướng“.

Với thânhình tròn trịa của cậu bé mập đang hành lễ kiểu kỵ sĩ, giống như kỵ sĩ Q đẹp trai trên ti vi đang hành lễ, tương die,n; da.nlze.qu;ydo/nn đốiđáng yêu. La Tiểu Nặc cố nén cười, nghiêm trang nói: “Kỵ sĩ cao quý củata, ta nguyện ý ban cho ngươi bảo vệ vinh quang“.

“Cám ơn công chúa điện hạ. Ta thề vì vinh dự của công chúa mà chiến đấu“. Hà Hạo Hiên quang minh hào hùng nói.

Mọi người chung quanh gồm Quách Văn Văn đều được một trận đổ mồ hôi! Ở vàotrường hợp này, hai người này vẫn có thể chơi được cực kỳ vui vẻ, thậtlà khiến người ta nói không nên lời!

Dĩ nhiên, ngoại trừ người bị tức sắp nói không nên lờiBạch Yến Linh. Rốt cuộc cô ta không nhịnđược cắn răng nghiến lợi nói: “Học trưởng Hà, nói chuyện với anh là muốn anh chứng minh, chỉ cần một chữ một câu của anh, chúng em đều không thể tin thành tích của học tỷ La Tiểu Nặc là chân thật“.

Hà Hạo Hiên thản nhiên xoay người nhìn Bạch Yến Linh nói: “Có một sự kiện chắc hẳnmọi người ai cũng biết, vào năm thứ hai, tôi và Đường Vĩ tham gia thihọc sinh giỏi vật lý toàn quốc, vòng loại môn sinh vật học học sinhtrung học toàn quốc, vòng loại Olympic tin học thanh thiếu niên toànquốc, vòng loại toán học toàn quốc lớp 6 và ngữ văn toàn quốc chứ“.

Mọi người rối rít gật đầu một cái, vào năm hai ấy, Hà Hạo Hiên và Đường Vĩgần như là hai ngôi sao sáng ngời nhất thành phố X, tham gia một lần làgiành hết tất cả giải đặc biệt. Sau cuộc thi đó danh tiếng của cả haingười không giới hạn trong thành phố X nữa, mà bắt đầu được lưu truyềntrong cả nước.

“Nhưng tôi thấy điều này chẳng có quan hệ gì vớihọc tỷ La Tiểu Nặc, trong ấn tượng của tôi hình như chị ta chưa bao giờtham gia những cuộc thi thế này“. Bạch Yến Linh có chút khinh thườngnói.

Hà Hạo Hiên cáu kỉnh trả lời: “Đúng, trên danh nghĩa TiểuNặc cậu ấy quả thật không tham gia những cuộc thi này. Nhưng die,n;da.nlze.qu;ydo/nn trên thực tế cậu ấy lại cùng tôi và Đường Vĩ đi thamgia thi. Hơn nữa cũng giống như chúng tôi đạt được thành tích hạng nhất, có điều cậu ấy rất kỳ quái lại từ chối công khai trong trường việc cậuấy đạt được thành tích, cũng từ chối ban tổ chức vinh danh tại cuộc thiOlympic toàn quốc“.

Các bạn học vây xem sau khi nghe được tin tức này cũng không khỏi nhỏ giọng hô một tiếng, chuyện này thực sự khó cóthể tưởng tượng được, thậm chí có người còn chặn lại tất cả vinh dự này ở bên ngoài, đến tột La Tiểu Nặc cô ấy nghĩ gì đây?

Nghe xongnhững lời này Bạch Yến Linh vẫn đang đứng ngây ra tại chỗ, sắc mặt biếnhóa giống như bảng pha màu, nhưng vẫn mạnh miệng nói: “Đây cũng chỉ làlời nói từ một phía của anh mà thôi, huống chi làm gì có ai biết có phải chị ta lại sử dụng trò bẩn thỉu để đổi lấy vinh dự đây? Cho nên mớikhông dám công khai tất cả đây?”

Hà Hạo Hiên cảm thấy buồn cườinhìn Bạch Yến Linh nói: “Bạn học, bạn còn muốn lừa mình dối người tớikhi nào nữa? Bạn có thể nói giáo viên Tử Dương bị mua chuộc, cho nênthành tích là giả, bạn có thể nói hiệu trưởng Tử Dương cũng bị muachuộc, cho nên trúng tuyển cũng là giả. Nhưng cuộc thi Olympic được tổchức bạn không có quyền nghi ngờ bất kỳ điều gì. Bởi vì nó mang tínhchất toàn quốc, chẳng lẽ bạn cho rằng ở thành phố X một người giàu cóthì đồng nghĩa với việc cả nước giàu có sao? Cả nước có nhiều die,n;da.nlze.qu;ydo/nn nhà giàu như vậy, nếu như tính toán mà nói, tất cảdanh hiệu đứng đầu cũng phải là con cái nhà giàu nhất đúng không. Bạncòn hỏi như vậy, ngược lại tôi thật sự hoài nghi đến tột cùng bạn có mục đích gì khi hỏi những lời như vậy ở đây, e rằng mục đích của bạn cũngkhông đơn giản là đuổi La Tiểu Nặc đi như vậy, hoặc là phá hoại danh dựcủa trung học tử Tử Dương mới thực sự là mục đích của bạn“.

Lờinói của Hà Hạo Hiên khiến tất cả mọi người không nhịn được vui vẻ lêntiếng, nghi ngờ trong lòng cũng dần dần giảm bớt, cũng dấy lên một điềubí ẩn khác, mục đích của Bạch Yến Linh này đúng là khiến cho người taphải nghi nghờ!

Bạch Yến Linh bị những lời phân tích căn kẽ củaHà Hạo Hiên khiến cho run sợ, cô ta nhìn khuôn mặt của Hà Hạo Hiên cườiôn hòa, lại cảm thấy trong lòng run sợ, hình như cô ta trêu chọc phảingườ nào đó không nên trêu chọc rồi. Run rẩy nói: “Không, không phảivậy, chỉ là tôi có chút sợ mà thôi, nếu, nếu bây giờ sự thật đã đượcchứng minh, vậy thì tôi không ở đây quấy rầy mọi người nữa, tôi xin phép đi trước“. Nói xong, cô ta muốn nhanh chóng rời khỏi chỗ thị phi này.

Chợt một cái tay ngăn cản đường lui của cô ta, Bạch Yến Linh ngẩng đầu nhìn lên thì là La Tiểu Nặc.

“Bạn học Bạch, bệnh hay quên của bạn thật sự rất nghiêm trọng đấy, chẳng lẽbạn không nhớ điều kiện đánh cuộc của chúng ta sao?” La Tiểu Nặc khẽcười hỏi. Cô thật là không ngờ cậu bé mập lại nói ra chuyện này, từ đầuđến cuối cô đều cảm thấy cô dùng kinh nghiệm của một sinh die,n;da.nlze.qu;ydo/nn viên đại học đi đạt được giải thưởng của học sinh nămđầu trung học thật mất thể diện, cho nên mới xấu hổ nhận những cái đượcgọi là vinh danh. Có điều nói đã nói ra, điều này cũng là một phươngpháp giải quyết nhanh gọn nhất rồi. Nhưng biểu hiện của cậu bé mập thậtđúng là khiến cô nhìn với cặp mắt khác xưa, nói vài ba câu đã có côngdụng đánh cho người ta phải chạy trối chết, thật không bình thường. Chỉlà hình như so với biểu tượng trung hậu đàng hoàng của cậu có phần không giống, La Tiểu Nặc nhức đầu suy nghĩ, nhưng mặc kệ thôi, dù có như thếnào bọn họ cũng là bạn tốt. La Tiểu Nặc mỉm cười nhìn Quách Văn Văn ởmột bên đang đuổi theo đánh cậu bé mập.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.