Edit: hochi
Thấy cảnh tượng này Quách Văn Văn không nhịn được cười ha ha thành tiếng.
“Hôm nay cuối cùng tôi biết cái gì gọi là kinh ngạc, cái gì gọi là báo ứngmất mặt. Tiểu Nặc cậu thấy không, điều này thật sự là khiến lòng ngườihả hê đấy!” Quách Văn Văn vừa cười đến nỗi nghiêng trước ngữa sau vừavỗlưng La Tiểu Nặc nói.
La Tiểu Nặc nghe thấy Quách Văn Văn nói như thế cũng bị chọc cười, cái mặt lạnh như tủ đông này của Đường Vĩcũng không phải là không có chỗ dùng chút nào, ít nhất khiến cho mọingười lúc này chẳng ai dám ho he gì.
Tiếng cười hai người càngthêm khiến Bạch Yến Linh vốn đang lúng túng tức đến xanh mét cả mặt mày. Đúng lúc này, Hà Hạo Hiên chậm rãi đi tới. La Tiểu Nặc đứng ở một bêntựa như việc không liên quan đến mình, đợi xem Yến Linh biểu diễn tròhề. Quả nhiên, cô vẫn như cũ bước một đi đến bên cạnh Hà Hạo Hiên trướcrồi dịu dàng nói: “Chào anh. Anh chính là anh Hà Hạo Hiên phải không? Em là học sinh năm đầu, em tên là Bạch Yến Linh. Rất hân hạnh được biếtanh“.
Cậu bé mập vẫn chưa trả lời, bên cạnh đã truyền đến giọngoang oang của Quách Văn Văn: “Ôi, tôi tự hỏi cũng từng die,n;da.nlze.qu;ydo/nn thấy qua người không biết xấu hổ, nhưng không biết xấu hổ thế này thật đúng là lần đầu tiên nhìn thấy. Cũng không biết là aivừa rồi vẫn bảo tôi giới thiệu Tử Dương tam kiệt kia mà, bây giờ thì tốt rồi, không cần chỉ rõ ngược lại người nào cô ta cũng đều biết. Loạicông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-cai-tao-vo-cam-ba/1897091/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.