Hơn hai mươi người từ cửa lớn đi ra thành hai hàng, Vu Tử Ân không hiểu chuyện gì đang xảy ra bàn tay trong vô thức nắm chặt lấy tay anh hơn
Sau một Vài giây tiếng gọi đồng thanh " Đại thiếu gia trở về " Vang lên bầu trời, Lăng Triệt vẫn thong thả nắm lấy tay cậu đi vào bên trong.
Phòng khách theo phong cách cổ điển, có hai người lớn tuổi cùng một cô gái tuổi trẻ, có phần xinh đẹp tinh xảo, trên thân mặc một chiếc váy trắng đến đầu gối.
Cô gái kia ngẩng đã nhìn thấy Lăng Triệt liền nở ra một nụ cười, nhưng khi ánh mắt va vào Vu Tử Ân thì nụ cười đó đã biến dạng có chút gượng gạo,
" Lăng Triệt, cuối cùng cháu cũng nhớ lại rồi " Nội tổ mẫu nhìn thấy cháu trai của mình bình an vô sự đã vui đến phát khóc, nhanh chân đi đến ôm chặt lấy Anh, khóe mắt ửng đỏ lên
" Được rồi bà, mau xem cháu đưa ai về" Lăng Triệt vỗ nhẹ lưng bà vài cái an ủi, sau đó Buông tay cậu, đặt tay vào lưng đẩy cậu ra trước mắt Nội Tổ mẫu.
Bàn tay vẫn đặt lên vai cậu nhưng một lời an ủi không sao, Nội Tổ mẫu dùng khăn vải lau đi nước mắt của mình, sao đó nhìn thiếu niên bên cạnh cháu trai mình một chút
Gương mặt thật sự dễ nhìn, còn có phần đáng yêu không thể tả thành lời " Lăng Triệt, cháu đem bảo bối nhà ai đên đây? "
" Nhà ai chứ? Đây là bảo bối nhà cháu " Lăng Triệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-ben-chong-ngoc/2777462/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.