Khải Hoàng ngơ ngác bị kéo ra bên ngoài cửa, Còn đang tức giận mà trách móc Hắc Phong.
" Anh kéo kéo cái gì chứ, Không nhìn thấy tôi đang nói chuyện với Tử Ân sao? "
" Vậy em nhìn thấy Lăng Triệt sắp nhào đến đánh em không?, nói nhiều quá không tốt, mau..đi tìm món gì đó còn thể chặn lời nói của em "
Hắc Phong vừa đấm lại vừa xoa kéo Khải Hoàng đi ra bên ngoài.
Vu Tử Ân cũng nghe được câu nói của Khải Hoàng chỉ là câu cuối cùng còn chưa kịp thời nghe đã bị Hắc Phong kéo đi mất,
Mang theo ánh mắt hoài nghi nhìn Lăng Triệt nói
" Anh đang lừa em cái gì sao? "
" Tôi nào dám chứ? Haha...." Lăng Triệt đột nhiên cảm thấy mình hơi chột dạ liền vươn tay ngãi cánh mũi, lại nở ra một nụ cười gượng gạo
Hôm nay cũng chính là Tết Nguyên Đán, Đám người Khải Hoàng Hắc Phong sớm đã cùng nhau ra ngoài xem pháo hoa sớm,
Vu Tử Ân nắm chặt lấy tay Lăng Triệt đi theo sao, phía sau còn có Lăng Viễn Kiều, Lăng Viễn Kiều cảm thấy thực sự bất công đi.
Ai ai điều có một nửa riêng cho mình, chỉ có hắn đến tận bây giờ vẫn luôn một mình, Lăng Viễn Kiều cười nhạt lại nhìn một tấm ảnh được đặt vào trong mặt dây chuyền.
Một tấm ảnh của thiếu niên tuổi 20, Xinh đẹp lại đơn thuần, đem lại cho người ta cảm thấy thực khó quên.
Từng trận pháo vang lên, cả bầu trời đêm gần như phát sáng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-ben-chong-ngoc/2777438/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.