- Tuyệt quá đúng không? - Thu hết tất cả vào tầm mắt, Lăng Triệt lên tiếng.
- Phải, rất ... khác biệt. - Hàn Phong nhếch môi.
Những người khác gật đầu tán thành. Đúng vậy, là khác biệt, thật sự rất khác biệt. Biết nói thế nào nhỉ? Nếu đổi là bọn họ trong trường hợp của Diệp Tư Tuyết, chỉ cần một phát súng kết liễu cô nàng kia là xong. Với địa vị của Diệp Tư Tuyết cô hoàn toàn có thể làm thế, nhưng cô lại không giết cô ta. Vậy là cô lương thiện sao? Ai sẽ cho là cô nàng lương thiện khi nhìn thấy cảnh tượng kia đây? Thế nên, nếu nói cô là người xấu, họ thật sự không biết cô xấu ở điểm nào? Còn nói cô là người tốt, họ cũng thực sự không nói được. Tóm lại, Diệp Tư Tuyết không thể dùng ngôn từ gì để có thể diễn tả hết con người cô.
- Tớ rất hứng thú với cô nàng. - Ngôn Thần Duật bật cười khi nhớ đến nét mặt thộn ra sau đó là tức giận khi ở khách sạn.
- Này Duật, tớ thấy cậu không chỉ hứng thú với mỗi vị hôn thê của tớ. - Lãnh Ngạo lên tiếng, đúng 'Phải đánh dấu chủ quyền trước.'
- Ngạo, đó là bạn gái tớ. - Dụ Thiên Minh cũng không chịu lép vế.
- Hôn thê? Bạn gái? Cho dù là vợ các cậu chỉ cần tớ muốn thì các cậu cũng chẳng ngăn được. - Âu Dương Thụy bấy giờ cất tiếng.
- Thụy, 'Quân tử không cướp vợ bạn'. - Dụ Thiên Minh.
- Cậu cũng xứng nói ra câu đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-kiep-nu-phu/3014167/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.