Đột nhiên tiếng nhạc xập xình sôi động tắt ngấm và thay vào đó là tiếng dương cầm du dương, giọng hát không phải ngọt ngào cũng không phải xuất sắc mà lại có chút khản đặc, có chút nghẹn ngào, có chút đượm buồn làm cho người nghe không khỏi bị cuốn hút, cuốn hút bởi tình cảm chân thành cô gái đó gửi gắm:
Người mà tôi yêu thương
Cần một tách cà phê mỗi ngày
Và chậu hoa xương rồng trên cao
Là thứ anh chăm lo rất nhiều
Cười nhiều hơn khi anh buồn
Chỉ khóc khi thật đau
Hãy thay tôi dành tất cả cho người tôi yêu
Niềm hạnh phúc trong lòng em
Vẫn vẹn nguyên mãi như ngày xưa
Lúc anh trao cho em phong thư
Nói anh yêu em nhiều
Và ngày hôm nay đây
Em cầu chúc cho hai người
Một người em yêu
Và một người yêu người em yêu
Điều gì đó cho lòng em nhói
Làm cho khóe mi lệ rơi
Chứ trong tim em không hề mong anh quay về
Vì rằng yêu anh là hạnh phúc khi anh cười
Cùng một người tốt hơn em.
( Tình yêu cao thượng)
Bài hát kết thúc, không gian rơi vào trầm mặc, một tiếng vỗ tay đầu tiên, rồi hai tiếng, ba tiếng sau đó là những tiếng vỗ tay vang dội.
Tần Khanh cảm thấy cổ họng nghèn ngẹn, bật dậy xô ngã ghế lao ra ngoài, thầm mắng " Triệu Mẫn, cô gái ngốc nghếch này."
- Khanh, đừng đi. - Lạc Na vội đuổi theo, 'Không được, thuốc sắp có tác dụng rồi'. Nhưng chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-kiep-nu-phu/3014165/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.