Convert: Vesperine
Edit: Mạt Mạt | Wattpad: MatDangCanhY
Tô Ánh Hàm ở trong lòng mắng Tần Nhiên một trăm lần.
Lúc này hắn đến để làm gì, muốn phá hỏng chuyện tốt của cô sao?
Nhưng mà cẩn thận ngẫm lại, hình như Tần Nhiên đúng thật là đã hẹn với Tần Tu hôm nay sẽ đến đây đón cô.
Thôi.
Dù sao tiểu huyệt của cô cũng bị thao sưng lên rồi, hiện tại còn hơi đau đau, hôm nay đành thôi vậy, cô không cần làm nữa.
Vì thế Tô Ánh Hàm giãy giụa muốn lui về phía sau, bắt đầu diễn kịch.
"Anh Tần Nhiên tới, Tần Tu, anh buông tôi ra..."
Tần Tu bóp eo Tô Ánh Hàm, đôi mắt thâm thúy sáng lên.
Bên ngoài Tần Nhiên còn đang gõ cửa.
"Anh, anh đang ở bên trong sao? Em vừa mới đi đến phòng cho khách, Hàm Hàm không có ở đó, anh biết cô ấy đi đâu không?"
Tô Ánh Hàm tiếp tục giãy giụa, giả vờ khẩn trương: "Buông tôi ra, anh buông ra..."
"Buông ra?" Tần Tu bởi vì vừa mới tỉnh ngủ, thanh âm còn khàn khàn, thật sự gợi cảm đến câu hồn người.
"Cho dù hiện tại tôi buông em ra, em muốn như vậy đi gặp Tần Nhiên sao?"
Tô Ánh Hàm bị thanh âm kia câu dẫn đến mềm cả chân, biên độ giãy cũng nhỏ xuống: "Tôi... A!"
Tần Tu kéo quần lót cô xuống, sau đó đem cô bế lên.
"Không cần, không cần..."
Tần Tu cười lạnh: "Nếu em muốn em trai tôi nghe thấy thì cứ tiếp tục kêu."
Tô Ánh Hàm thật ra không sợ bị Tần Nhiên nghe được, âm thanh Tần Nhiên kêu trên giường cô cũng nghe qua rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-huong-me-luyen/1418077/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.